“Anh hiểu chưa?”
Phi Kê bật cười: “Có gì mà không hiểu? Cứ đi theo con bướm này rồi dân người xông vào nơi đó dừng lại, đúng không?”
Giang Nghĩa gật đầu.
“Được rồi, nếu đã hiểu, vậy anh ở lại đây, trông chừng con bướm đi.”
“Gọi tất cả người của Dạ Cầm đến đây, một mình ông không gánh nổi.”
Phi Kê ra hiệu “OK”, “cứ giao cho tôi là được!”.
Giang Nghĩa để Phi Kê lại một mình, sau đó cùng Bạch Dương rời khỏi biệt thự để tập hợp với Mười hai cung Hoàng Kim còn .
lại.
Dạ Cầm sẽ thu hút hỏa lực, phá “cổng thành’, sau đó Mười hai cung Hoàng Kim sẽ phụ trách cứu người, cách sắp xếp như vậy rất đơn giản nhưng cũng rất hiệu quả.
Thành bại đều phụ thuộc vào ngày mai.
Trận đại chiến sắp xảy ra.
Đêm nay yên tĩnh lạ thường, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng côn trùng kêu rỉ rỉ trong bụi cỏ.
Mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ.
Trên lầu cao, Giang Nghĩa nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ, chờ trận đại chiến diễn ra.
Đăng sau anh là mười hai người đàn ông.
Mười hai cung Hoàng Kim.
Cuối cùng, sau một thời gian dài chờ đợi, bầu trời phía đông cũng bừng sáng, bình minh ló dạng.
Con sâu nhộng trong căn biệt thự số 556, cùng với vầng sáng nở rộ trên bầu trời, cuối cùng cũng phá kén, một con bướm nhỏ bay ra khỏi kén.
Sau khi cố gắng võ cánh vài lần, con bướm đã tung cánh bay lên.
Bay ra khỏi cổng, đi về phía đông.