Chỉ có thể càng thêm chú ý hầu hạ, nàng cũng không cầu nhiều, chỉ có thể được hít thở bầu không khí này thường xuyên là được. Ngày sau Chu Hằng thật sự thành một đời cường giả, địa vị của nàng tự nhiên cũng theo nước mà lên.
Không thể không nói, nàng đã sớm bị quyền lực ăn mòn, đến lúc này vẫn còn nhớ mãi không quên quyền lực.
– Ngươi cũng xuống đi! Tiêu Họa Thủy cười duyên nói với Chu Hằng.
– Thôi đi! Chu Hằng do dự một chút vẫn khoát tay, tìm kiếm linh hạch trọng yếu hơn, thứ tốt này nếu không sớm lấy tới tay, vậy thì không thể yên lòng, còn nam nữ ân ái thì lúc nào không được?
– Hừ! Tiêu Họa Thủy bất mãn, dùng đôi tay ngọc hất nước suối về phía Chu Hằng.
Lan Phi đánh không lại Chu Hằng, kỳ thật cũng rất muốn té nước lên tên này, nhưng cuối cùng không có gan như Tiêu Họa Thủy, chỉ có thể ở một bên nóng mắt mà nhìn. Hai người cùng là nữ nô, nhưng địa vị không giống, một người là bị dùng sức mạnh bắt tới, một người khác lại là tự nguyện.
Chu Hằng muốn tránh né cũng dễ dàng, nhưng đùa giỡn tình thú với nữ nhân của mình thì không cần phải dùng tới thân pháp, liền nhanh chóng bị té nước ướt hết.[CHARGE=3] – Cùng tắm đi! Tiêu Họa Thủy lại giật dây. – Ta cũng không muốn bị thân thể bẩn thỉu của ngươi đè lên người, nghĩ thôi mà đã ghê tởm rồi!
Chu Hằng cười khẽ, hai ba cái cởi hết quần áo nhảy vào suối nước nóng, ngồi trên một tảng đá, dòng nước ấm áp quần quanh người, quả thật rất là thoải mái.
Tiêu Họa Thủy bơi qua, cặp núi đôi thật to như ẩn như hiện trong nước, nàng quấn lấy người Chu Hằng, ôm Chu Hằng thật chặt, như muốn dung nhập cả người vào trong lòng.
– Sao vậy? Chu Hằng hỏi.
– Chỉ là cảm giác trước kia đã sống uổng! Tiêu Họa Thủy cười yêu mị, cúi đầu nhìn dưới người Chu Hằng, sắc mặt tràn đầy vẻ ái muội.
Trong lòng Chu Hằng rung động, cái cọc dưới người liền dựng thẳng lên, Tiêu Họa Thủy đang ngồi trên người hắn cũng bị đẩy lên ba tấc.
– Hì hì hì, tiểu sắc lang! Tiêu Họa Thủy cười đến cả người run rẩy, nhưng nàng đang muốn tiến vào chủ đề, nhét thứ kia vào đúng đường lối, lại phát giác có một bàn tay sờ mó tới, sau đó vật đẩy người nàng lên chợt biến mất.
Nàng không khỏi sửng sốt, nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Lan Phi lặn xuống đáy nước, mái tóc dài lan tỏa nổi lên như rong. Nàng đẩy hơi nước ra, mặt nước trong suốt liền hiện ra rõ ràng, còn nàng cũng giật mình há miệng thật to.
Lan Phi đang ngậm cái đồ chơi của đại sắc lang này vào trong miệng!
Như vậy cũng được?
Tuy rằng Tiêu Họa Thủy từng cùng Lan Phi hầu hạ Chu Hằng trên cùng một giường, nhưng chưa từng thấy qua cảnh tượng hiện tại, thứ kia rất bẩn, sao lại ngậm được chứ?
Nàng nhìn lại Chu Hằng, chỉ thấy đại sắc lang này đang nhắm mắt lộ ra vẻ thoải mái, rõ ràng cực kỳ hưởng thụ, còn hai bàn tay to vẫn không quên cầm lấy núi đôi của nàng mà sờ nắn.
– Đại sắc lang, thật thoải mái vậy sao? Tiêu Họa Thủy có cảm giác miệng khô lưỡi nóng. – Có phải cũng muốn ta làm như thế?
Chu Hằng mở mắt, không kiềm được liếc nhìn đôi môi đỏ tươi của nàng, kỳ thật thoải mái thì thoải mái, nhưng không thể thích hơn là làm thật sự, đây là một loại hưởng thụ tâm lý.
– Đừng có mơ! Tiêu Họa Thủy cấu véo bên hông hắn. – Bẩn chết, ta cũng không muốn mười ngày nửa tháng không ăn vô thứ gì!
Chu Hằng đang muốn nói, bỗng nhiên nghiêm lại, nói: – Đều vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Hắn giơ tay phất lên, chẳng những lập tức thu hai nàng vào trong tháp, ngay cả quần áo ở trên bờ cũng không bỏ sót.
– Chuyện gì vậy? Trong tháp, hai nàng đều lộ ra vẻ mờ mịt.
Chu Hằng muốn vội vàng nhấc thương ra trận hay sao? Vậy cứ làm trong suối nước nóng là được rồi, cũng không phải sẽ không cho hắn làm! Hơn nữa, bá vương này mà muốn, các nàng còn chống cự hay sao?
– Có người tới! Chu Hằng giải thích, hắn làm sao biết lúc này trong đầu hai nàng đang suy nghĩ quá cỡ như thế.
Thông qua Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, thần thức của hắn có thể cảm ứng rõ ràng có hai người đang nhanh chóng tiến tới. Đến cảnh giới như hắn, cảm ứng thần thức đã không khác bao nhiêu so với trực tiếp dùng mắt nhìn, có thể thấy rõ hai người nam nhân một cao một thấp, đều rất xa lạ.
Bọn họ đều là võ giả Sơ Phân Cảnh!
Tuy rằng Bốn nước lớn để lại cao thủ Sơ Phân Cảnh bảo vệ quặng mỏ linh thạch,nhưng Chu Hằng có thể khẳng định tuyệt không có hai người này!
Nơi này lại là hoang sơn dã lĩnh, đột nhiên chạy ra hai cao thủ Sơ Phân Cảnh thì làm sao không khiến người ta nghi ngờ? Nếu như bọn họ không giống như Chu Hằng, đến đây là vì muốn thử vận may tìm kiếm linh hạch, như vậy chỉ có một khả năng khác – người của thế lực thần bí kia.
– Đúng là xui xẻo, loại chuyện phục vụ lấy nước này cũng phái hai chúng ta đi làm! Nam nhân lùn lấy ra thùng nước trong pháp khí không gian, bắt đầu ở lấy nước trong suối nước nóng.
– Ai bảo lần này chúng ta điều động toàn là tinh nhuệ, ngươi cùng ta tính là cái gì ở trước mặt cao thủ Ích Địa Cảnh, Khai Thiên Cảnh? Nam nhân cao an ủi đối phương.
– Xì, ngay cả ta cũng có thể một tháng không ăn uống gì, bọn họ lại muốn pha trà uống rượu mỗi ngày! Đã đi ra bên ngoài, chẳng lẽ không thể bớt chú ý hay sao? Nam nhân lùn vẫn đang oán giận.
– Ta nói, ngươi làm nhiều, bớt nói đi! Nếu ngươi thật làm cho cường giả Khai Thiên Cảnh nào hài lòng, tùy ý chỉ điểm chúng ta một chút, chúng ta lời to rồi!
– Chỉ mong thế! Nhưng rốt cuộc chúng ta đang làm gì, móc tim người sống, làm sao mà cứ khiến trong lòng phát lạnh!
– Chuyện bên trên quyết định, chúng ta có tư cách gì mà hỏi? Chúng ta đây, cứ thành thật làm việc, không nhìn nhiều, không hỏi nhiều, không nói nhiều, chớ có rước họa vào thân!
– Ta cũng là tò mò thôi, ta nói lão Ngụy, chẳng lẽ ngươi không muốn biết?
– Vô nghĩa, dù ta muốn biết, có người sẽ nói cho tiểu tốt như ta biết được tự thật hay sao?
– Cũng phải!
Hai người lấy vài thùng nước, lại trở về theo đường cũ.
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 171: Một chút đầu mối