Trên bảng tên viết rõ ràng mấy chữ: “CEO, Cố Gia Huy.”
Hứa Minh Tâm trợn mắt há mồm, Bạch Thư Hân ngồi bên cạnh vẫn luôn bám víu lấy tay cô rồi hét.
“Mẹ ơi, chồng chưa cưới của cậu trâu bò thật đấy.”
Hứa Minh Tâm vẫn còn đang hoang mang, cô vẫn chưa phản ứng lại kịp.
Phóng viên đã bắt đầu truy hỏi kế hoạch phát triển của tập đoàn J&C. Bọn họ rất muốn biết sự phát triển của J&C có thể xung đột với tập đoàn nhà họ Cố không.
Cố Gia Huy cười rồi trả lời, nụ cười của anh khiến cho một đám người điên đảo.
Cuối cùng thì đám phóng viên càng quan tâm đến vấn đề tình cảm của Cố Gia Huy hơn.
Microphone không ngừng được đưa tới, phóng viên tranh nhau hỏi: “Anh Trung, trước đó những lời đồn về anh ở bên ngoài vẫn luôn tràn ngập ý xấu. Không ngờ rằng bây giờ chân tướng sự thật đã bày ra trước mắt, tôi tin rằng có rất nhiều cô gái muốn gả cho anh. Anh có thể nói về tiêu chuẩn hay hình mẫu lý tưởng của mình không?”
“Tôi đã có người mình thích rồi, không cần mọi người phải lo lắng.” . Ngôn Tình Ngược
“Vậy có thể để lộ một chút tin tức về người đó không? Chúng tôi rất muốn biết là cô gái nhà ai mà có thể giữ được trái tim của anh Trung như thế.”
“Xin lỗi, bây giờ còn chưa phải lúc. Sau này nếu gặp được cơ hội thích hợp thì chúng tôi sẽ công khai.”
Buổi họp báo rất dài, nhưng Cố Gia Huy xuất hiện rất ít. Từ lúc anh xuất hiện cho tới lúc rời đi cũng chỉ vẻn vẹn có mười phút mà thôi.
Những chuyện khác đều là Khương Tuấn và hội đồng quản trị thay nhau trả lời.
Sau khi Cố Gia Huy đi thì Bạch Thư Hân gõ đầu Hứa Minh Tâm.
“Đây là người đàn ông nghèo khó, thu nhập một tháng mấy hai mươi triệu mà cậu nói đấy à?”
“Hai mươi mấy triệu là đã nhiều lắm rồi.”
“Mẹ nó, cậu chọc tớ đúng không, hai mươi mấy triệu có thể nhiều hơn hai trăm triệu, hai tỷ thậm chí là hai mươi tỷ không? Không phải là Cố Gia Huy không được người lớn thích sao? Sao anh ta có thể lắc mình biến thành CEO của tập đoàn lớn như thế hả? Mẹ ơi, anh ta lại còn là lãnh đạo trực tiếp của tớ, vậy mà chẳng thèm chăm sóc ngó chừng tớ chút nào cả. Tớ xin nghỉ phép có một lần mà lại trừ toàn bộ tiền thưởng của tớ. Quá vô nhân tính.”