Nhưng trên thực tế, Phó Thiết Ảnh đang ở trong tập đoàn Cố Linh, anh ta hoàn toàn không ngờ Cố Thành Trung lại không hề có ý che giấu gì với mình, tất cả văn kiện quan trọng anh ta đều có thể đọc được.
Thế lực của tập đoàn Cố Linh rốt cuộc hùng hậu tới mức nào, bây giờ anh †a mới coi như tiếp xúc tới được.
Trước đây nhìn thấy cũng chỉ là chút da lông bên ngoài mà thôi.
Đối với mười hai phần tín nhiệm của Cố Thành Trung, anh ta cũng không biết mình đang có tâm trạng gì.
Chỉ cần anh ta nuốt lời, thì liền có thể lập tức tướng anh một nước, khiến anh mất hết tất cả, thậm chí còn có khả năng mất cả mạng.
Anh ta rất muốn biết, rốt cuộc Cố Thành Trung lấy đâu ra dũng khí mà đem hết tất cả đều giao cho anh ta.
Bởi vì hai người đổi thân phận cho nhau, vậy nên anh ta và Châu Vũ gặp nhau thì ít xa cách thì nhiều, ngay cả nhắn tin cũng không được.
Anh ta rất ít khi quay về gặp cô ấy, mỗi lần gặp được cũng không biết phải nói gì, cứ luôn cảm thấy quan hệ giữa hai người có hơi quái lạ.
Gần đây Hứa Trúc Linh có tham gia một chương trình phỏng vấn, nếu anh ta đã giả làm Cố Thành Trung thì đương nhiên cũng phải đi cùng.
Vốn dĩ tổ chương trình yêu cầu hai người cùng đi nhưng Phó Thiết Ảnh đã từ chối.
Âm thầm giả vờ thì còn được, chứ lên chương trình, ở trước mặt người xem cả nước thể hiện tình yêu, anh ta làm không nổi.
Hứa Trúc Linh cũng không muốn, dù sao anh ta cũng không phải chông mình, nên cuối cùng đành tìm cái cớ từ chối.
Chẳng qua Phó Thiết Ảnh vẫn luôn ngồi dưới đài, ống kính cũng thường quay đến anh ta.
Giữa chừng anh ta có đi toilet một lần, sau khi quay về thì người dẫn chương trình liên bắt đầu nhịn không được đặt câu hỏi.
“Anh Trung, ngày thường hai người đều là cùng nhau lên chương trình, sao lần này anh chỉ làm người xem thôi?”