Ông ta cứ nghĩ Dương Thanh bảo mình nghênh chiến là để rèn luyện, không hề nghĩ tới anh thực sự đã kiệt sức.
Nhưng mà ông ta cũng sắp không xong rồi!
“Liều mạng vậy!”
Đoàn Vô Nhai hoàn toàn từ bỏ ý định ỷ lại vào Dương Thanh, nghiến răng lao tới.
Dương Thanh thấy dường như ông ta lại mạnh lên không ít, hài lòng nở nụ cười.
Anh nhìn ra được, tuy thực lực của Đoàn Vô Nhai là Thần Cảnh hậu kỳ nhưng cách Thần Cảnh đỉnh phong rất gần, chỉ cần có thể đột phá cực hạn của bản thân là có thể đạt tới Thần Cảnh đỉnh phong.
Dù không thể đột phát lên Thần Cảnh đỉnh phong thì cũng giúp ông ta tăng vọt thực lực.
Cơ hội liều mạng chiến đấu này không nhiều, đây là cơ hội hiếm thấy của Đoàn Vô Nhai.
Bây giờ Đoàn Vô Nhai có thể đột phá cực hạn của mình hay không chỉ có thể dựa vào chính ông ta.
Dương Thanh chỉ cho ông ta cơ hội mà thôi.
“Quả nhiên, Dương Thanh đã mất sức chiến đấu!”
Hoa Anh Kiệt thầm nghĩ, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Dù lão ta đã bị loại, cũng bị thương nặng nhưng vẫn có thể đánh ra thực lực của Thần Cảnh đỉnh phong.
Nếu không phải tại lão ta chủ quan, người bị loại chỉ có thể là Dương Thanh.
Nói không chừng hiện giờ lão ta đã kế thừa Đế Thôn.
Chỉ là, Dương Thanh thực sự đã mất sức chiến đấu rồi sao?
Lần này, Đoàn Vô Nhai hoàn toàn bộc phát sức mạnh, không còn giữ lại chút gì.
Dương Thanh nói anh không đấu tiếp được nữa, ông ta chỉ có thể dựa vào chính mình.
“Đáng chết!”
Cao thủ Hoàng tộc họ Long đăng đẳng sát khí, mạnh mẽ đá ra.
Đây là đòn mạnh nhất của ông ta, dồn sức ở mũi chân, trên mũi giày còn có lưỡi dao sắc bón..