“Không cần che giấu nữa, đánh hết sức cho tôi! Nếu để Dương Thanh có thời gian khôi phục, e là chúng ta sẽ bị diệt sạch!”
Cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ của Hiệp hội Võ thuật bỗng nghiêm giọng nói.
Ngay sau đó, khí tức võ thuật trên người ông ta tăng vọt, lập tức lao thẳng tới chỗ Đoàn Vô Nhai.
Thấy thế, bốn cao thủ Thần Cảnh còn lại cũng không giấu tài nữa, tất cả đều bộc phát thực lực mạnh nhất nhao nhao phóng tới.
“Ha ha, tới hay lắm!”
Đoàn Vô Nhai cười lớn, hai tay năm chặt tung đấm.
“Bịch bịch bịch!”
Cuộc va chạm kịch liệt khiến cả không gian như bị xé rách.
Mỗi cú đấm của Đoàn Vô Nhai như mang theo uy lực của thiên đạo, rung chuyển đất trời.
Nhưng dù sao ông ta cũng chỉ có một mình.
Sau khi năm cao thủ Thần Cảnh đồng loạt đánh hết sức, ông ta cũng bị trúng đòn.
Tuy nhiên, ông ta không hề cảm thấy đau đớn, ý chí chiến đấu vẫn hừng hực, càng thêm điên cùng.
“Cút hết cho tôi!”
Ông ta gào lên đấm mạnh ra, cả không gian như bị chấn động.
“Bịch!”
Kim Cương bị đấm trúng, lập tức phun máu bay ngược ra ngoài.
“Cút!”
Cú đấm tiếp theo rơi trúng vào người tổng chỉ hội trưởng Hồng.
Tổng chỉ hội trưởng Hồng cũng phun ra một ngụm máu, bị đánh bay khỏi vòng quyết chiến.
Năm cao thủ Thần Cảnh dồn hết sức đánh lại bị Đoàn Vô Nhai liên tiếp đánh bại hai người trong nháy mắt.
Nhưng Kim Cương và tổng chỉ hội trưởng Hồng đều mới bước vào Thần Cảnh, thế nên có thể trụ lại đến giờ đều là nhờ ưu thế về số lượng..