“Nếu tiểu hữu có ý kiến khác xin cứ nói”.
“Không phải Thị Huyết Điện không nằm trong diện khả nghi, nhưng các thế lực khác cũng rất có khả năng, chẳng hạn như Sát Thủ Thần Triều bị Sở Hoàng trấn áp, Ma Vực bị Viêm Hoàng trấn áp, U Minh Địa Phủ từng bị Nguyệt Hoàng trấn áp, Vu Chú tộc bị Thiên Táng Hoàng trấn áp, Yêu tộc bị Đông Hoàng trấn áp, Âm Minh Thánh Vực bị Chiến Vương trấn áp, Phệ Hồn tộc bị Huyền Hoàng trấn áp và Huyết tộc bị Thần Hoàng trấn áp. Những thế lực này đã từng gần trở thành bá chủ của vùng đất này, gần đây lại lục tục xuất thế, cho dù chúng có suy tàn thì thực lực cũng không thể coi thường, so với Thị Huyết Điện, con càng nghiêng về những thế lực này hơn”.
“Chuyện này chúng ta cũng đã nghe nói”, Đan Thần hít sâu một hơi, trong mắt thoáng qua một tia lo lắng.
“Vậy nên khi chưa xác định được thân phận của đối phương, ngoại trừ thế lực mà con khống chế, bất kỳ thế lực nào cũng có khả năng. Mấu chốt là mục đích chính của chúng là gì, chúng thật sự muốn Vạn Đan Bảo Điển hay còn có ý đồ khác?”, Diệp Thành từ tốn cất lời.
“Nếu là như vậy thì có rất nhiều mục tiêu, chuyện này cũng phức tạp hơn”, một trưởng lão tóc trắng trầm ngâm.
“Vậy các tiền bối có định lấy Vạn Đan Bảo Điển để chuộc Huyền Nữ về không?”, Diệp Thành nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng dừng lại trên Đan Thần.
“Chuộc”, Đan Thần lớn tiếng nói: “Tuy Vạn Đan Bảo Điển quý giá, nhưng tính mạng đồ nhi của ta cũng là vô giá”.
“Nếu chuộc thì con nghĩ con có thể giúp được”, Diệp Thành cắn một miếng linh quả: “Con thuần thục bắt cóc người, đòi tiền chuộc con cũng thạo, chuyện này con biết rõ hơn ai hết”.
Diệp Thành vừa nói ra lời này, các trưởng lão đều vuốt râu, nhìn hắn với vẻ đầy ẩn ý. Đương nhiên ngươi thành thạo rồi, nếu không cái danh ‘thần lừa gạt’ từ đâu mà có? Xét về khả năng bắt cóc, đòi tiền chuộc thì ngươi hơn hẳn chúng ta.
Thấy ánh mắt các trưởng lão lại trở nên khác thường, Diệp Thành đột nhiên cảm thấy xấu hổ, dù sao bắt cóc cũng không phải chuyện gì vẻ vang, nói ra hắn cũng thấy mất mặt.
“Ta đi lấy bản sao của Vạn Đan Bảo Điển”, Đan Thần khôi phục lại vẻ bình thường, bước ra khỏi đại điện.