Một người một máy nhìn nhau, thời điểm thiếu tướng đi khuất rồi mới kịp phản ứng.
Loan Hy ném người máy đi, chạy theo thiếu tướng ra ngoài:” Thiếu tướng, ngài đợi tôi với.”
Người máy không chịu yếu thế, nhanh chóng bò dậy, dùng hay chân ngắn ngủn chạy theo:” Thiếu tướng, chờ người ta với.”
Liên Thẩm Kỳ rời khỏi phòng nghỉ liền đi sang một căn phòng khác chứa đầy quần áo, đều là quân phục, cùng một màu cùng một kiểu dáng, vậy mà có thể xếp đầy một căn phòng ba mươi mét vuông. Liên Thẩm Kỳ tùy ý chọn một bộ y phục, hoàn chỉnh mặc vào.
Thời điểm mở cửa phòng, Loan Hy cùng người máy nhỏ đã nghiêm chỉnh đứng ở đó, mặc dù thỉnh thoảng cả hai sẽ không chút thiện cảm mà liếc nhìn nhau thế nhưng bộ dạng đã nguyên túc hơn không ít.
Liên Thẩm Kỳ nhìn Loan Hy.
Loan Hy ăn ý, bắt đầu liệt kê một số sự kiện trong lúc Liên Thẩm Kỳ hôn mê bất tỉnh:” Thiếu tướng, sau khi ngài hoàn thành nhiệm vụ trở về, cơ thể bị nhiễm một loại khí khiến tinh thần rối loạn, trong lúc hôn mê bất tỉnh sẽ không ngừng mơ những giấc mơ liên tiếp nhau….”
Loan Hy muốn tiếp tục nói, lại bị người máy giành trước:” Cho nên người ta mới phải tạo một chương trình nhiệm vụ để giúp người đó! Để tìm được đối tượng thực hiện nhiệm vụ, người ta đã phải vất vả dò tìm khắp tinh hà, khó khăn lắm mới tìm được một tinh thần lực phù hợp với người a!”
” Thiếu tướng, ngài xem, để giúp ngài tìm đối tượng thực hiện nhiệm vụ, người ta đã phải hao tâm tổn trí bao nhiêu, đên bụng cũng nhỏ đi một vòng rồi đây này.” Người máy nhỏ kể khổ.
” Ái Hòa Nhất Kinh, ngươi im miệng đi, thiếu tướng là kêu ta báo cáo, không phải kêu ngươi.” Loan Hy không phục, tóm lấy Ái Hòa Nhất Kinh.
” Cũng không phải công lao của ngươi, ngươi kể cái gì chứ!” Ái Hòa Nhất Kinh khoa chân múa tay, muốn thoát khỏi ma chảo của Loan Hy.
Liên Thẩm Kỳ yên lặng lắng nghe Ái Hòa Nhất Kinh thuật lại, tâm tình lạnh nhạt, thời điểm nhắc đến đối tượng thực hiện nhiệm vụ, đáy mắt lãnh đạm hiện lên một tia cảm xúc mờ nhạt. Y trầm giọng:” Là ai?”
Liên Thẩm Kỳ hỏi quá đột ngột, một người một máy đang náo loạn, cùng đồng thanh:” Hả?”
Liên Thẩm Kỳ kiên nhẫn hỏi lại:” Đối tượng thực hiện nhiệm vụ?”
Loan Hy không biết vụ này, đẩy cho Ái Hóa Nhất Kinh:” Thiếu tướng hỏi ngươi kìa.”
Ái Hòa Nhất Kinh trong lòng thầm mắng tên khốn Loan Hy 7749 lần, mới hướng Liên Thầm Kỳ giải thích:” Người thì em không có biết. Dù sao em cũng chỉ là trong lúc nguy cấp tùy tiện tìm kiếm một tinh thần lực phù hợp với thiếu tướng trong tinh hà thôi, đâu có thời gian mà tìm hiểu rõ đối tượng thực hiện nhiệm vụ chứ!”
” Chậc,vậy mà còn tự nhận là trí năng giỏi nhất tinh tế! Đúng là hàng dỏm.”
” Ngươi mới là hàng dỏm, cả nhà ngươi là hàng dỏm.” Ái Hòa Nhất Kinh không phục.
Liên Thẩm Kỳ phát hiện không có thông tin nào về người kia, đáy lòng có chút thất vọng, những vẻ ngoài vẫn duy trì lãnh đạm, không muốn tiếp tục lôi co với hai tên này nữa, đi theo hành lang rời đi.
Loan Hy gấp gáp chạy theo:” Thiếu tướng, ngài bất tỉnh cũng đã nửa tháng rồi, bên ngoài có chút loạn, có rất nhiều nhiệm vụ cấp cao tồn đọng chờ ngài giải quyết đó!”
Liên Thẩm Kỳ không cảm xúc, ừ một tiếng.
Ái Hòa Nhất Kinh buồn bực:” Thiếu tướng mới tỉnh dậy, ngươi đã nhắc đến mấy cái nhiệm vụ chết tiệt đó làm gì cơ chứ!”
” Ngươi trách ta cái gì, ta không nhắc, thiếu tướng sẽ không tự chạy đi tìm hiểu à.”