Cuối cùng, hai huynh đệ quyết định nhờ Thi Cửu dẫn bọn chúng lén lút đi gặp tận mặt hai vị cô nương. Dù sao thì tranh và người thật vẫn khác nhau lắm nha.
Một lúc lâu sau, huynh đệ bọn chúng mang vẻ mặt vui mừng dào dạt quay trở về. Đồng thời chúng cũng đã chọn được cô nương để thành thân. Để phòng ngừa hai vị cô nương đổi ý, Ô Đại Ô Tiểu liền cùng xin phép Ô Nhược nghỉ vài ngày để trở về cùng người nhà thương lượng ngày thành thân.
Sau khi bọn chúng đi rồi, Ô Nhược hỏi Thi Cửu: “Bọn chúng làm cách nào để chọn cô nương thành thân?”
Thi Cửu nói: “Hai huynh đệ bọn chúng đều thích cả hai cô nương. Cuối cùng, chúng chơi đoán số để chịn ra”
“Hai tên đó thực sự thích hai cô nương đó?”
“Dạ, đúng như vậy”
“Tốt lắm”
Ô Nhược dặn dò thêm: “Thi Cửu, ngươi âm thầm đưa hai cô nương đó qua đây, không được để ai phát hiện chuyện này, có biết không?”
“Dạ, phu nhân”
Tốc độ làm việc của Thi Cửu cực kỳ nhanh chóng. Chưa đến nửa canh giờ, hắn đã đưa hai vị cô nương cải trang đến trước mặt Ô Nhược: “Phu nhân, cô nương bên trái tên là Lưu Tiểu Như, còn người bên phải tên là Trần Hỉ Nhân”
Ô Nhược nhìn hai nàng rất lâu. Cho đến lúc hai nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi, y mới chậm rãi nói: “Trước khi tới đây, chắc hai ngươi đã được nghe người của ta nói rất rõ rồi. Nếu các ngươi làm việc cho ta thì phải ký khế ước chủ nô, sau này mọi việc đều phải làm theo lệnh của ta, không được phản bội ta dù chỉ là ý nghĩ. Nếu không, kết cục của hai ngươi chắc chắn sẽ là hồn phi phách tán”
Ô Nhược lấy ra hai túi tiền đặt trên bàn: “Nếu đồng ý, hai ngàn lượng này sẽ là của các ngươi. Sau này, nếu làm tốt ta sẽ thưởng thêm”
Chỉ cần hai ngàn lượng đã đủ cho các nàng sống thoải mái cả một đời này. Vì vậy, hai cô nương kia liền động tâm. Có điều, bọn họ có hơi lo lắng về việc sẽ ký khế ước với Ô Nhược.
Ô Nhược cắn ngón tay, nhỏ một giọt máu lên ở trán hai nàng, giọt máu liền lóe sáng và ngấm vào dưới da nhanh chóng.
Sau khi ký xong khế ước chủ nô, hai cô nương vô cùng cao hứng cầm ngân phiếu cùng Thi Cửu rời khỏi Hắc phủ.
Tối hôm đó, Ô Đại Ô Tiểu trở lại Hắc phủ báo tin. Chúng quyết định mười ngày sau sẽ thành thân.
Ô Nhược cho hai huynh đệ chúng mỗi người một trăm lượng bạc. huynh đệ Ô Đại vô cùng cao hứng cầm ngân lượng rời đi.
Nhìn theo bóng dáng bọn chúng, khóe môi Ô Nhược nhếch lên. Những ngày tiếp theo, y tạm thời có thể chuyên tâm vào việc chữa trị cha mình.