“Anh Moaa, nếu iunta chúa trở thành hung thú thì sẽ thế nào?” Rin ngập ngừng hỏi.
Moaa nuốt khan một cái, lắc đầu nói: “Anh không biết, cũng không muốn biết.”
“Em cũng không.”
Rin nghiến răng nói, đứng thẳng dậy lần nữa huy động nước. Hắn mặc kệ đàn thú mà tập trung toàn bộ năng lượng xuống dưới mặt đất, tìm kiếm nguồn nước lớn hơn.
Dưới thảo nguyên có một nguồn nước ngầm gần mặt đất rất phong phú, cho nên nơi đây không chỉ có cỏ mà còn có rất nhiều cây bụi mọc xen kẽ nhau, Rin rất nhanh tìm được một mạch nước như vậy. Hắn liền khống chế nó thấm qua đất đá, hướng về tổ của đàn iunta.
Bên kia, đàn thú thấy Rin không hỗ trợ nữa đều nhịn không được dừng lại động tác quay đầu nhìn hắn một cái, thấy Rin không có việc gì đứng ở chỗ cũ mới an tâm đào tiếp, có lẽ cậu ta còn mệt vì trận chiến hôm qua, đó là suy nghĩ chung của chúng.
Khoảng bảy phút sau, đàn thú kinh ngạc nhìn thấy nước trào ra từ trong tổ của iunta, cuốn theo vô số iunta thợ đổ xuống sườn đồi, đám này từ lúc tổ bị tấn công liền trốn sâu dưới lòng đất không ra.
Sau vài giây kinh ngạc, mấy con thú cao cấp nhất liền hiểu được là chuyện gì xảy ra, nhìn về phía Rin hưng phấn rống lên.
“Bọn nó rống cái gì thế?” Shan kinh dị hỏi Moaa.
Moaa bật cười: “Đang khen Rin làm tốt lắm.”
“Rin dùng nước dìm cả cái tổ sao? Lợi hại!” Shan hướng về Rin giơ ngón tay cái, rước lấy ánh mắt khó hiểu của hai á thú, hắn liền thu tay lại cười hắc hắc không giải thích.
“Em dồn con chúa lên rồi, nhưng đá mặt trời thì chịu. Hửm! Đây là..” Rin nói nửa chừng thì phát hiện cái gì đó, dừng lại.
Moaa và Shan đưa mắt nhìn nhau, đều ăn ý giữ im lặng không làm phiền Rin.
Rin nhắm mắt lại như đang xác nhận gì đó, sau đó nói: “Có mấy con iunta không sợ nước, chúng đang vây quanh khu đá mặt trời không biết đang làm gì.”
“Em đẩy con chúa lên trước đi, theo dõi khu đá mặt trời tạm thời đừng làm gì cả.” Moaa nhắc nhở.
Rin gật đầu, mở mắt nhìn về phía quả đồi, huýt sáo một tiếng. Đợi đàn thú đều nhìn qua, hắn mới cười chỉ tay vào một cái lỗ hổng do đám thú đào ra bên rìa ngọn đồi. Tức thì, một đoàn rất nhiều iunta bị nước xô trào lên từ nơi đó, mà giữa đám đó có một con iunta đặc biệt lớn, nó có hình dạng như là một con bò cạp với cái đuôi dài nhưng không cong lên như bò cạp và cũng không có móc câu, thân thể được bọc trong một lớp giáp oánh nhuận như bảo thạch và lập loè màu lửa đỏ.
Đám hung thú lập tức nhận ra nó, tranh nhau nhào lên, cho dù đàn iunta cố sức bu lại bao bọc quanh nó thì cũng không ngăn được con chúa bị đàn thú giết chết.
Con chúa vừa chết, đàn iunta lập tức hỗn loạn, chúng không công kích đám thú nữa mà bay nhảy vô trật tự quanh tổ, như đang chờ gì đó.
Lúc này, chỗ đá mặt trời đã có động tĩnh. Rin báo: “Mấy con iunta đó đang phân chia đá mặt trời, hai ba con một tổ đem theo một phần đá mặt trời tản ra. Rất đông, có gần hai mươi tốp. Đàn iunta này lấy đâu ra nhiều đá mặt trời thế?”
Moaa nhíu mày một cái, lập tức nghĩ ra: “Là iunta đực đang hộ tống con chúa non.”
“Chúng sắp chạy ra, làm sao đây?” Rin gấp gáp.
Dor kêu một tiếng trầm tgaaps, hướng tới Rin lắc đầu, Shan cũng lên tiếng: “Mặc kệ chúng, khoảng cách gần như thế này đám hung thú nhất định nhận ra, chúng ta không làm gì được đâu.”
Moaa liếc nhìn đàn thú đang hào hứng gào rống ăn mừng chiến thắng bên kia, lại nhìn mấy đoạn đường hầm lộ ra bên dưới, từ từ nói: “Shan nói đúng, đừng làm gì cả, tiếp tục theo dõi xem có nhóm nào không bị phát hiện không. Em có tìm được đá mặt trăng trong đó không?”
Rin gật đầu.
“Vậy dùng nước đẩy chúng đến nơi nào đó giấu đi, đợi ổn rồi chúng ta quay lại lấy.” Moaa dặn.
Đúng lúc này, một tốp iunta ở bên trong vội vàng lao ra, mang theo một viên đá mặt trời đỏ rực.
Đàn thú ngây ra một giây, sau đó tất cả đều sôi trào.
Những con hung thú đồng thời gào rống, mấy con mạnh nhất, bao gồm cả sói vương đồng thời xông lên ngăn tốp iunta lại, mà những con yếu hơn bị tiếng rống của chúng chấn trụ cũng không dám tiến đến. Trận chiến quyết liệt lập tức nổ ra, sáu con hung thú mạnh nhất, thân hình to lớn nhất huỳnh huỵt va chạm, húc đẩy, cắn xé nhau. Đám iunta lính cũng ào lên bảo vệ con chúa non, nhóm iunta đực bỏ lại viên đá mặt trời cho đàn thú, mang theo con chúa non được chúng hộ tống bỏ chạy, lúc này không con thú nào để ý đến chúng nữa, đều bận tranh giành viên đá.
Nhưng trận chiến này bắt đầu không lâu, hai tốp iunta khác chui ra từ hai cửa khác nhau, chia ra chạy theo hai hướng.
Vèo! Một cái bóng nhỏ từ giữa đàn thú lao ra, xông vào tốp iunta gần nó nhất, chỉ chớp mắt đã ngậm được viên đá mặt trời lớn hơn quả chanh một chút rồi nhanh như tia chớp cướp đường chạy, đợi đàn thú phản ứng lại thì nó đã đi được một đoạn. Moaa nhận ra cái bóng đó, là con euqas mà hắn vẫn ở nhờ, nếu nói đến tốc độ thì ở đây không có con vật nào đuổi kịp được nó.
Những con hung thú khác đều tức giận rít gào, nhưng chúng biết mình đuổi không kịp, cho nên quay lại tiếp tục tranh đoạt những viên đá còn lại.
Tiếp theo lục tục có thêm mấy tốp iunta ở trong chạy ra, tạo thêm cơ hội cho những con thú yếu thế hơn tranh đoạt, vì vậy tình huống càng ngày càng hỗn loạn, ưu thế lớn nhất thuộc về đàn sói, so với con vật khác đơn đả độc đấu hoặc một đội hai ba con, số lượng thành viên của chúng hoàn toàn áp đảo.
Ngay khi trận hỗn chiến nổ ra, nhóm Moaa lập tức lui ra thật xa để tránh bị vạ lây, Rin vẫn theo dõi mấy nhóm iunta đực. Cuối cùng, không phụ mong đợi của Rin và không ngoài dự đoán của Moaa, có hai đội iunta tìm được con đường khác an toàn hơn.
“Chúng mang theo một nhóm bọ phu để đào hầm đi dưới đất. Rất thông minh.” Rin cười nói.
“Nhưng như vậy sẽ không có iunta lính bảo vệ, cũng rất nguy hiểm.” Shan bình luận.
Moaa nói: “Chỉ cần giữ được đá mặt trời, con chúa non dễ dàng thăng cấp thì sau đó phát triển đàn sẽ dễ dàng hơn. Tất nhiên như vậy thời gian đầu sẽ rất nguy hiểm, đánh đổi thôi.”
Rin gật gật đầu, nêu tình hình thực tế: “Chúng đi hai hướng khác nhau, em chỉ có thể theo dõi một bên.”
“Đơn giản, chọn bên đá mặt trời lớn hơn.” Shan cười nói.
Rin cũng cười: “Vậy đi thôi, tớ cuốn cả đá mặt trăng theo.”
Shan đổi lại hình thú, còn Moaa và Rin thì leo lên lưng hai thú nhân, lặng lẽ rời đi. Nhóm người không hề biết khi bọn họ vừa đi, sói vương và Gadnu đều nhìn sang, nhưng cả hai đều không có phản ứng gì, tiếp tục tranh đoạt đá mặt trời với đàn thú.
Đi xa khỏi vị trí cũ năm sáu cây số, tiếng của đàn thú chỉ còn là âm thanh mơ hồ, nhóm Moaa mới dừng lại chặn đường tốp iunta. Vì muốn đi nhanh, mấy con iunta chọn đào hầm ở lớp đất xốp có rễ cây trên cùng cho nên chặn chúng không tốn chút công sức nào, cũng không có cuộc chiến nào xảy ra, vì iunta đực và bọ phu của chúng vốn không có khả năng chiến đấu. Moaa lấy tốc độ siêu phàm của mình đoạt mấy viên đá mặt trời đám iunta ôm, sau đó để mặc cho chúng chạy.
Nhóm iunta này có tận năm con đực, mang theo ba viên đá mặt trời, một viên lớn cỡ trứng vịt, một viên cỡ quả trứng cút và một viên nhỏ bằng đầu ngón tay, viên lớn nhất được bọc bằng một lớp gì đó cứng như vỏ hạt dẻ, hai viên còn lại thì không có vỏ, Moaa liền lấy mấy miếng mạng nhện kattai trước đó ra gói chúng lại.
Lúc Moaa làm xong Rin cũng đẩy được mấy viên đá mặt trăng ra. Đá mặt trăng có số lượng rất nhiều, mười hai viên lớn nhỏ khác nhau, đều được bọc rất kỹ trong lớp vỏ, dĩ nhiên iunta cũng rất ghét chúng nhưng không vứt bỏ được mà chỉ có thể bọc lại như vậy, lớp vỏ rất dày, nếu không phải sử dụng năng lượng tím để cảm ứng, cho dù tình cờ nhìn thấy thì Rin cũng không biết bên trong là cái gì.
Rin gom hết đá mặt trăng lại bỏ vào túi bên hông, cười nói: “Chúng ta thật là quá may mắn.”
“Là nhờ chúng ta có Rin.” Moaa cười nói.
Rein cũng vui vẻ liếm liếm tay Rin khen ngợi. Rin không đáp lời nhưng biểu tình rõ ràng rất thỏa mãn.
“Xong rồi, chúng ta tìm một chỗ chờ đàn gadnim cùng quay về.” Moaa nói.
“Mớ đá này có giao cho thủ lĩnh không?” Rin hỏi, thói quen của hắn trong bộ lạc là những thứ quan trọng như vậy đều do thủ lĩnh phân phối, nhưng dù sao cũng là nhân loại, hắn cũng có tư tâm.
Moaa suy nghĩ một chút nói: “Giao một nửa đi, không có đàn gadnim che chở chúng ta không thể an toàn qua tới bên này được, hơn nữa sau này còn cần họ chiếu cố rất nhiều.”