Hoặc nói đã từng có, nhưng sai lầm này đã được bù đắp bởi cách lèo lái tinh vi của triệu hoán sư. Chủ phòng kiếm sĩ đã giao lại quyền chủ động cho Momo, triệu hoán sư kéo quái, dụ quái, bổ sung quái rất đúng chỗ, gần như chính xác tuyệt đối trong việc nắm giữ khoảng cách.
Triệu hoán sư này rất mạnh.
Yêu cầu của một chỉ huy là phải quan sát được toàn cục, đối với những hệ phái khác thì không có vấn đề gì, nhưng mấu chốt ở đây chỉ huy là triệu hoán sư.
Hệ phái triệu hoán sư rất đặc biệt, dựa trên số liệu mà nhà sản xuất cung cấp thì có thể thấy hệ phái này yêu cầu tinh thần lực phải cao, đảm nhiệm nhiều vai trò nhưng phải chơi tốt. Hắn quen Đèn Hoa Rực Rỡ, tên này là người chơi có tinh thần lực cấp S, cậu ta chơi triệu hoán sư rất giỏi.
Nhưng vừa thao tác thú triệu hoán vừa chỉ huy thì độ khó không giống nhau.
Apple biết đánh bản đồ ẩn rất khó, nhưng cậu triệu hoán sư này vừa chỉ huy mà vừa có thể thao tác thú triệu hoán và thú cưng tiến hành công kích khiến hắn không thể không quan sát kỹ càng. Tốc độ thao tác có thể sánh với Đèn Hoa Rực Rỡ, nhưng tên kia là người chơi chỉ biết thao tác chứ không biết chỉ huy.
Đương lúc hắn tự hỏi thì thế cục trong phòng live có biến.
Apple ngẩn ra, triệu hoán sư đang đánh theo quy luật, bốn người này đã phát hiện quy luật của bản đồ hình thức dũng cảm.
Hắn lập tức quay video lại, sau đó gửi đường link phòng live vào nhóm thám hiểm nhiệm vụ Túng Thiên Khải.
***
Quái trên đường đi rất nhiều, nhưng dựa trên cách đánh quái có trật tự như vậy thì đội bốn người đã rút ngắn khoảng cách được 10 mét, hơn nữa quái cũng không tiếp tục đổi mới, giá trị kinh nghiệm nhanh chóng tăng gấp hai. Trong khoảng thời gian ngắn, kinh nghiệm của bọn họ đang tăng lên một cách chóng mặt.
Gió Mát: “Trời đất ơi.”
Quả Sơn Tra: “Cậu đi vị ổn định tí được không? Tôi sắp buff cho cậu không nổi rồi nè.”
[Rốt cuộc là sao vậy? Chủ phòng bật hack hả?] [Ai cũng biết là Thiên Hoàn không có hack mà.]Apple khẽ nhíu mày, mấy người này không bật hack mà phát hiện quy luật của bản đồ.
Hình thức dũng cảm đánh quái là chính, đánh xong boss của bản đồ sẽ vượt ải thành công, nhưng cũng chưa có nói là hình thức vượt ải chỉ cố định một loại. Nhưng hắn cảm thấy rất kỳ quái, rốt cuộc quy luật của bản đồ này là gì, làm sao triệu hoán sư có thể đánh dấu chuẩn xác như vậy?
Qua nửa tiếng, bình luận trong phòng live nhảy ra liên tục, độ hot của kênh đã lọt vào top 3.
Bên trong phòng live với tiêu đề tăng cấp này, bốn người quét sạch đám quái hỗn loạn một cách có trật tự, chờ đánh xong con quái cuối cùng thì cảnh tượng trên đường đi lập tức biến đổi, bọn họ đi đến một hang động đá vôi ngầm.
[Chúc mừng người chơi vượt ải Biển Sương Mờ Ảo, tiến độ thế giới tăng lên 95%.]Phòng live: Chuyện gì xảy ra vậy nè???
Úc Trăn nhìn Túc Mạc: “Cậu đoán đúng rồi.”
Túc Mạc tắt khung nhắc nhở đi, cổ vũ: “Cậu đánh quái giỏi lắm.”
Quả Sơn Tra buff muốn gãy cái tay, cậu ta nhìn kinh nghiệm của mình mà sửng sốt: “Chuyện gì đây trời?”
Cậu ta lên cấp 36 luôn!
Cấp bậc của bốn người đều tăng, Quả Sơn Tra và Hành Tung Bất Định cấp 36, Túc Mạc và Gió Mát Đến Chậm cấp 35, còn thiếu chút kinh nghiệm nữa mới lên cấp. Cấp thấp đánh quái có cộng thêm kinh nghiệm, mới nửa tiếng Túc Mạc đã đuổi kịp thành tích của Gió Mát, tốc độ đánh quái thế này đúng là bất hợp lý.
Túc Mạc đánh giá toàn bộ không gian của hang động đá vôi, giải thích ngắn gọn: “Có kỹ xảo đánh quái, không thể đánh bừa, đánh vậy chỉ giậm chân tại chỗ thôi.”
Dùng phương thức bạo lực để vượt ải có tồn tại, nhưng nó áp dụng với tình huống full đoàn, tốc độ đánh quái phải đuổi kịp tốc độ quái đổi mới thì mới có thể vượt ải Biển Sương Mờ Ảo. Đối với đội ngũ nhỏ bốn người bọn họ thì dùng bạo lực không được, chỉ có thể dùng trí để thắng, điểm mấu chốt là hoa văn trên hai vách tường và trình tự giết quái.
Túc Mạc và Hành Tung Bất Định đã làm thí nghiệm, chỉ đánh quái bên trái hoặc chỉ đánh quái bên phải thì sẽ xuất hiện trạng thái ngẫu nhiên, đánh bên trái là buff, đánh bên phải là debuff, nó cũng có khả năng tác động lên quái. Nhưng nếu đánh cùng lúc thì sẽ xuất hiện hiệu quả không giống nhau.
Nói tóm lại thì hang động này có hai quy luật.
1. Số quái giết được bên trái > số quái giết được bên phải sẽ kích hoạt trạng thái buff chính diện, số lượng chênh lệch khác nhau có trạng thái chính diện khác nhau, thời gian kéo dài liên tục 1 phút. Chỉ có một buff và một debuff cùng tồn tại, tiếp tục đánh chết quái sẽ không kích hoạt trạng thái khác.
2. Dựa trên cơ sở của quy luật đầu tiên, nếu đánh quái bên trái trước thì buff sẽ tác động lên người chơi, còn ngược lại thì sẽ tác động lên quái.
Dựa theo quy luật này mà đánh thì quái sẽ không đổi mới nữa.
Gió Mát nghe xong thì choáng váng, khi nãy cậu ta chỉ biết đánh con nào con nào, hoàn toàn không biết ở đây có nhiều cách đánh như vậy.
Quả Sơn Tra im lặng một lát, cuối cùng trịnh trọng vỗ vai Gió Mát.
[ĐM đây là lần đầu tiên tôi coi người ta làm nhiệm vụ Túng Thiên Khải đó.] [Bốn người vượt ải luôn cơ á?] [Tui choáng rồi.] [Momo là ai vậy, tôi thấy người này mạnh ghê, là sếp lớn trong nhóm khám phá Túng Thiên Khải hả?] [Không phải, hình như là người mới!]Túc Mạc giải thích xong thì không nói gì thêm nữa, cậu nhìn cảnh tượng mới xuất hiện.
Lối đi vào Hang Động Mờ Sương đã giải quyết xong, chỗ sâu nhất của nó là một hang động đá vôi thiên nhiên, trong động có ánh sáng mờ ảo. Thạch nhũ đan xen, bên trong hang không có đường bằng mà chỉ có đá lởm chởm với cái hồ sâu không thấy đáy. Ngoài ra, chính giữa hang có một tấm bia đá rất lớn đặt chễm chệ ở đó, trên bia khắc chi chít chữ nom có vẻ vô cùng thần bí.
Túc Mạc nhìn lên trên hang động đá vôi thiên nhiên, cậu biết khái niệm này thông qua các video tư liệu trên máy tính quang tử, tinh cầu Thủ Đô không có phong cảnh thiên nhiên nên đừng nói đến việc phục chế chuẩn xác giống như vậy.
Cậu im lặng một hồi sau đó nhảy xuống con dốc trơn trượt.
Quả Sơn Tra: “Đệt, không có đường đi hả?”
Úc Trăn nói: “Hai người ở trên tiếp ứng tụi tôi.”
Dứt lời bèn theo chân triệu hoán sư nhảy xuống.
Sau khi chạm đất rất khó tìm được điểm dừng chân, hai người chỉ có thể men theo những hòn đá lộ ra trên mặt hồ trên di chuyển đến cái bục ngay chính giữa. Túc Mạc tới trước, cậu ngẩng đầu nhìn bia đá cao sừng sững, tầm mắt dừng lại ở chữ khắc trên bia.
“Là chữ Hoa Hạ cổ đại.”
Lúc Úc Trăn vừa đến thì nghe tiếng của triệu hoán sư.
Anh hỏi: “Cậu đọc hiểu à?”
“Hiểu một chút.” Túc Mạc lùi về sau mấy bước, cậu ngẩng đầu nhìn chữ trên đỉnh: “Không đủ sáng.”
Tuy bên trong hang động đá vôi có ánh sáng nhưng nó phân bố không đều, chữ được khắc trên bia đá không sâu, từ góc độ quan sát của cậu hoàn toàn không nhìn rõ nên đọc rất khó.
Lúc này, trận pháp sư thấp giọng nói: “Lại đây, tôi mang cậu lên.”
Túc Mạc kinh ngạc quay đầu lại thì thấy trận pháp sư đang đứng kế bên nhìn thẳng vào mình.
Cậu khựng lại giây lát, không kịp phản ứng, nhưng sau đó vẫn đi qua: “Mang thế nào?”
Vừa lại gần thì cảm giác trời đất quay cuồng ập tới.
Cánh tay người đàn ông này rất vững chắc, anh bế cậu lên dễ như trở bàn tay.
“Khoan.” Túc Mạc hoảng loạn bắt được vai của trận pháp sư, toàn bộ trọng lượng cơ thể đặt lên cánh tay người nọ.
“Ngồi chắc vào.”
Vừa dứt lời, dưới chân anh dùng lực mang cậu nhảy lên tảng đá lởm chởm bên cạnh, một tay bắt lấy hòn đá nhô lên trên vách núi, chân giẫm xuống đem cậu vững vàng treo lên cao.