Hai người cùng nhau đi đến Đan phủ ở trung tâm Đan Thành.
Dọc đường đi, tuy ông lão áo xám rất kính cẩn tôn trọng, nhưng Diệp Thành vẫn nhìn ra được ông ta làm vậy để che giấu sự lúng túng và xấu hổ của mình. Nhưng ông ta nào biết, Diệp Thành chẳng hề để tâm chuyện ngày trước, cũng không phải mối thù hận gì lớn, không cần thiết làm vậy.
Ở đây, trong đại điện của Đan phủ, mấy chục bóng người đứng trang nghiêm, nhưng bầu không khí lại vô cùng ngột ngạt, vẻ mặt ai cũng cực kỳ khó coi.
“Rốt cuộc là thế lực nào?”, Đan Thần cầm tờ giấy trắng có khắc thần thức lạc ấn, vẻ mặt âm trầm tột đỉnh. Hôm qua đồ nhi Huyền Nữ của ông ra ngoài rồi bị bắt, mãi đến một khắc trước họ mới nhận được tin của hung thủ, cũng chính là tờ giấy trắng có thần thức lạc ấn đang nằm trong tay ông.
“Chẳng lẽ là ba tông của Nam Sở?”, Đan Nhất trầm ngâm: “Trong trận chiến ở Loạn Cổ Thương Nguyên, Đan Thành đã trở thành kẻ thù với chúng, khiến chúng sinh lòng oán hận, nên bây giờ mới bắt Huyền Nữ để trả thù”.
“Có khả năng này”.
“Đáng chết”, một trưởng lão áo trắng hừ lạnh.
“Bây giờ phải mau chóng chuộc được Huyền Nữ về”, một trưởng lão tóc trắng nhẹ nhàng vuốt râu.
“Vấn đề ở chỗ thứ hắn muốn là Vạn Đan Bảo Điển”.
Lời này vừa cất lên, tất cả mọi người trong đại điện đều đổ dồn ánh mắt vào Đan Thần.
Những người ở đây có ai không là luyện đan sư tiếng tăm lẫy lừng ở Đại Sở, làm sao có thể không biết ý nghĩa của Vạn Đan Bảo Điển, đó là báu vật của Đan Thành, là bảo vật vô giá, so với Huyền Nữ dường như giá trị của nó còn lớn hơn.
Vẻ mặt Đan Thần khó coi, lông mày cau chặt, là thành chủ của Đan Thành, ông hiểu rõ giá trị của Vạn Đan Bảo Điển hơn bất kỳ ai, so với nó, đồ nhi Huyền Nữ của ông đúng là nhỏ bé không đáng kể.
Nhưng ông là sư phụ nên cũng biết tiềm lực của Huyền Nữ, tuy không được yêu nghiệt như Diệp Thành, nhưng cũng là Đan Trung Thiên Kiêu hiếm có trong thiên hạ, nếu Diệp Thành không làm thành chủ của Đan Thành đời tiếp theo thì sẽ do cô ta làm, như vậy, tầm quan trọng của Huyền Nữ đủ để sánh ngang với Vạn Đan Bảo Điển.
Mà quan trọng nhất là hiện giờ họ vẫn chưa biết đối thủ là ai, Vạn Đan Bảo Điển có ý nghĩa rất lớn, ai có thể đảm bảo sau khi đối phương có được nó sẽ không giết con tin chứ? Suy cho cùng họ cũng không dám cược.