Tại sao người như thế này mà còn để anh ta sống sót trên đời này nữa?
Hại trời hại đất!
“Tôi đếm đến ba…” Đường Lăng thật sự không phải là đang nói đùa, anh rất nghiêm túc.
Hơn nữa anh thậm chí cũng không cho Lâm Bối có chỗ để từ chối.
“Một…” Đường Lăng bắt đầu chậm rãi đếm số: ” Hai…”
Trong căn phòng, Lâm Bối âm thầm cắn răng, hai mắt của cô nhanh chóng đảo quanh rồi sau đó lấy điện thoại di động ra nhanh chóng khỏi qua cho đại vương tử: ” Anh cả ơi, cứu em với.”
“Sao vậy?” Ở đầu dây bên kia đại vương tử nghe thấy lời nói của Lâm Bối thì hoàn toàn sửng sốt: ” Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Cái tên điên Đường Lăng đó nhất định phải vào phòng của em, em không muốn để cho anh ta vào, anh ta nói là nếu như không mở cửa thì anh ta sẽ cho người của khách sạn đến mở cửa ra. Anh ơi, anh nghĩ cách mang anh ta đi đi.” Lâm Bối biết là loại tình huống như thế này tuyệt đối không thể cho Đường Lăng vào phòng của cô được.
“Sao Đường Lăng lại muốn vào phòng của em?” Lông mày của đại vương tử nhíu chặt chẽ với nhau, trong giọng nói rõ ràng có thắc mắc không hiểu.
“Sao em biết được anh ta nổi điên cái gì chứ, anh ta chính là một người điên không thể nói lý, không có thuốc nào cứu chữa được hết. Anh cả, anh mang anh ta đi đi, em không muốn nhìn thấy anh ta.” Lúc này Lâm Bối đối với Đường Lăng đã đến tình trạng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Cô không muốn nhìn thấy Đường Lăng, không muốn nhìn thấy.
“Lâm Bối, em làm sao vậy? Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy em vội vàng xúc động như vậy đó.” Ở đầu dây bên kia hai mắt của đại vương tử nhanh chóng lấp lóe, anh ta là người hiểu đứa em trai này nhất, bình thường rất tỉnh táo trầm ổn, hơn nữa có thể nói là lắm mưu nhiều kế, ngày hôm nay bị cái gì đây.
Lâm Bối sửng sốt, hai mắt khẽ hiện lên. Đúng đó, cô bị cái gì đây?
Cô vậy mà lại dễ dàng tức giận như thế?
“Anh cả, trước tiên anh cứ đến đây dẫn Đường Lăng đi đi.” Lâm Bối âm thầm hít vào một hơi để cho mình tỉnh táo lại, điện thoại cũng đã gọi rồi, lúc này cũng không thể thay đổi giọng được.
“Được rồi, anh đi qua đó xem xem.” Đại vương tử nghe thấy giọng nói của Lâm Bối đã tỉnh táo lại, trong nháy mắt khóe môi hơi nâng lên, anh ta đột nhiên phát hiện người em trai này của anh ta hình như là có bí mật gì đó.