– Mộ Dung thống lĩnh!
Miêu Nghị nặng nề cắt lời nàng, nói:
– Chiếu cố mặt mũi Tào đô thống, nếu ngươi cảm thấy không tiện ra tay, ta cũng không miễn cưỡng, bảo hai phó thống lĩnh dưới tay ngươi làm thay đi! Sau khi giải quyết việc này cần ngươi phối hợp một chút, ta sẽ ở tạm trong phủ Đại thống lĩnh một lát.
Thời điểm vừa thăng nhiệm Đại thống lĩnh, hắn cũng xếp hai yêu vương Tinh Túc Hải đến làm phó thống lĩnh dưới trướng Mộ Dung Tinh Hoa, cho dù là người một nhà cũng phải chuẩn bị bất cứ tình huống nào, không sợ không có người chỉ huy hành động tại thành bắc.
Đây chính là chỗ tốt khi thủ hạ là người nhà, nếu không cho dù nhân mã nhiều hơn nữa, Miêu Nghị cũng không nào chấp hành kế hoạch lần này.
Mộ Dung Tinh Hoa nghe xong nhìn sang Phục Thanh, Ưng Vô Địch và Từ Đường Nhiên, vốn định bảo ba người cùng khuyên nhủ Đại thống lĩnh. Kết quả lại phát hiện ba người nhìn chằm chằm vào nàng, dường như không kinh ngạc trước quyết định của Đại thống lĩnh, chỉ có chính nàng mới sốt ruột mà thôi.
Phục Thanh và Ưng Vô Địch cũng thôi đi, ngay cả gia hỏa sợ chết như Từ Đường Nhiên cũng không sợ? Mộ Dung Tinh Hoa giật mình sững sờ, nàng đã hiểu ba gia hỏa này đã sớm biết từ sớm.
Ngay cả Từ Đường Nhiên còn không sợ, Miêu Nghị không phải người lỗ mãng, sau khi trầm mặc một lúc, cho dù gặp chuyện không may thì mình chỉ tuân lệnh làm việc, tội trạng cũng không rơi xuống đầu nàng, trời sập có người ở trên gánh, nàng còn sợ cái gì.
Kỳ thật nàng cũng không phải sợ phiền phức, cũng chỉ suy nghĩ thay Miêu Nghị mà thôi, không hi vọng hắn gặp chuyện không may, nhưng đã đến mức này… Mộ Dung Tinh Hoa đành phải chắp tay nói:
– Đại thống lĩnh lo ngại, nếu Đại thống lĩnh hạ pháp chỉ, mặc dù ty chức là Tào phu nhân cũng nên tuân mệnh nghe chỉ, tuyệt không dám kháng chỉ bất tuân.
Miêu Nghị lại nháy mắt với Phục Thanh, Phục Thanh gật đầu xem như hiểu ý của hắn, vì phòng ngừa vạn nhất, nên bảo hai phó thống lĩnh nhìn chằm chằm Mộ Dung Tinh Hoa, tránh Mộ Dung Tinh Hoa liên hệ với Tào Vạn Tường.
– Rất tốt!
Sau khi thống nhất ý kiến, Miêu Nghị gật đầu, hắn lại nói:
– Tất cả cửa hàng trên danh sách đều phải đoạt toàn bộ tài vật, không chừa cọng lông nào cho bọn chúng! Toàn bộ nhân viên trong cửa hàng liệt vào hàng ngũ truy nã, nếu có kẻ phản kháng cứ giết chết bất luận tội! Niêm phong tất cả cửa hàng trên danh sách, sung làm của công!
– Vâng!
Bốn người hãi hùng khiếp vía đáp ứng, chơi lần này quá lớn.
– Đại thống lĩnh…
Sau khi lĩnh mệnh, đột nhiên Từ Đường Nhiên kêu một tiếng yếu ớt, lúc trước hắn không nghĩ chơi lớn như thế, lần này đã vượt xa tưởng tượng của hắn, từ mười sáu cửa hàng biến thành nhiều như vậy, cả đời này hắn chưa làm việc điên cuồng như thế.
Miêu Nghị lạnh nhạt nhìn hắn, nói:
– Ngươi còn có ý kiến?
– Không phải! Ta chỉ muốn hỏi một câu.
Từ Đường Nhiên chỉ vào ngọc điệp, nói:
– Tiệm tạp hóa Chính Khí, Đại thống lĩnh cũng bắt người và niêm phong sao?
Tiệm tạp hóa Chính Khí hôm nay trải qua nhiều năm phát triển, thực lực đã xếp vào top một trăm cửa hàng trong Thiên phố, cho đã lọt vào danh sách điều tra.
Miêu Nghị chỉ nói hai chữ:
– Làm theo!
– Còn… Quần Anh hội quán?
Từ Đường Nhiên lại thăm dò một tiếng, nếu như nhớ không lâu, cũng không có khả năng nhớ lầm, lần trước đoạt Tuyết Linh Lung, chính Hoàng Phủ Quân Nhu đã tìm Miêu Nghị ra mặt, đừng tới lúc gặp chuyện không may thì tính sổ lên đầu của ta.
Quần Anh hội quán và tiệm tạp hóa Chính Khí đều nằm trên địa bàn của hắn.
Đối với Miêu Nghị mà nói, Quần Anh hội quán không có động vào thị phi lần này, chỉ có động Quần Anh hội quán mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất truyền vào tai Thiên Đế, Từ Đường Nhiên không biết tình hình trong đó, Miêu Nghị lại hiểu cho nên Hoàng Phủ Quân Nhu chạy trời không khỏi nắng!
Hơn nữa hắn đã ra lệnh niêm phong, không dễ dàng sửa đổi, lần này các cửa hàng bài danh top một trăm đều không thể chạy thoát, không thể có đạo lý bên nặng bên nhẹ.
Một đám thương hộ liên thủ chống lại ta? Vậy cứ cho cả Thiên phố nhìn thấy cái gì gọi là cường quyền, cũng cho cả Thiên phố nhìn thấy ai nói tính toán, một đám tiểu thương còn dám lật trời sao?
Ánh mắt Miêu Nghị kiên định, nói:
– Đối xử như nhau!
– Vâng!
Từ Đường Nhiên chắp tay đáp ứng, không còn nghi vấn.