Dương Khai chỉ mất nửa ngày đã đi tới cửa vào Thi huyệt.
Trên đường đi thỉnh thoảng hắn cũng đụng phải một vài tên tộc nhân Thi Linh tộc, nhưng những tên tôm tép này sao có thể ngăn cản bước chân Dương Khai được chứ, liền nhanh chóng bị giết sạch.
Cửa vào Thi huyệt không thay đổi gì, hiện ra lộ liễu, thậm chí vẫn che giấu ở phía sau trận pháp như cũ, tuy nhiên trận pháp này lần trước đã bị Dương Viêm phá giải, hiện tại không còn tác dụng gì nữa.
Bên trong Thi huyệt, thi khí đang không ngừng tràn ra cuồn cuộn, mức độ đậm đặc và độc tính còn hơn xa bên ngoài Táng Hùng Cốc. Dương Khai phóng thần niệm ra dò xét qua, rồi sau đó mới thản nhiên nhảy vào bên trong Thi huyệt.
Thi huyệt càng âm u ẩm ướt hơn trước, Dương Khai cảm ứng được, trong từng gian thạch thất trải khắp Thi huyệt đều có không ít dấu vết tộc nhân Thi Linh tộc.
Nhưng Tiền Thông ở bên ngoài gây ra động tĩnh quả thực là quá lớn, tộc nhân Thi Linh tộc ở bên trong Thi huyệt đã sớm bị đánh động, không ngừng xông ra cuồn cuộn, hiển nhiên là muốn chi viện.
Sau khi đi vào, Dương Khai lập tức trốn vào một gian thạch thất ở gần đó, tránh khỏi biển người Thi Linh tộc đang tràn ra.
Nhiệm vụ hiện tại của hắn chính là tìm kiếm tung tích của tên giáo chủ thần bí kia, cho nên hắn không muốn bại lộ hành tung của mình sớm.
Những tên tộc nhân Thi Linh tộc cũng không phát hiện ra. Chờ sau khi bọn chúng rời đi hết, Dương Khai mới khẽ nhíu mày, hình như cảm ứng được gì đó, liền quan sát xung quanh.
Thạch thất tối như mực, không có một tia sáng, nhưng điều này cũng không làm khó được Dương Khai quan sát.
Vừa nhìn lại, sắc mặt của Dương Khai liền sa sầm xuống.
Hắn phát hiện ra, trong thạch thất này chứa rất nhiều thi thể còn nguyên vẹn, mà mỗi một thi thể đều bị thi khí bao phủ dày đặc như nhộng. Thi thể bị thi khí bao bọc, ngấm dần vào bên trong, đang dần dần chuyển hóa thành Thi Linh.
Có một số thi thể đã coi như là nửa Thi Linh! Chỉ cần bọn chúng có thể hấp thu sạch sẽ thi khí đang bao bọc như nhộng quanh người kia, ắt sẽ trở thành một phần tử của Thi Linh tộc ngay!
Quả nhiên là như vậy! Dương Khai khẽ gật gật đầu.
Trước đó hắn cũng đã suy đoán về phương pháp chuyển hóa thành tộc nhân của Thi Linh tộc, mỗi một thành viên Thi Linh tộc không thể tự nhiên sinh ra mà đều cần phải có một thi thể hoàn chỉnh mới có thể chuyển hóa được. Mà nguồn cung cấp thi thể đó, hiển nhiên chính là đệ tử của các tông môn và thế lực lớn bị Thi Linh tộc bao vây giết chết.
Bọn chúng đem những thi thể này về Thi huyệt, lấy thi khí dày đặc ở nơi này làm cơ sở để tiến hành chuyển hóa, chỉ cần trong khoảng thời gian rất ngắn là có thể với chuyển hóa ra một tên tộc nhân mới.
Cũng có trường hợp chuyển hóa thất bại. Dương Khai ở trong thạch thất này đã phát hiện ra một vài thi thể bán thành phẩm không còn chút khí tức nào. Những thi thể này không thể nghi ngờ đều đã chuyển hóa thất bại, hồn phi phách tán.
Mà thực lực của tộc nhân Thi Linh tộc sau khi chuyển hóa thành công có liên hệ trực tiếp tới tu vi của người đó lúc còn sống, tu vi khi còn sống càng cao thì thực lực sau khi chuyển hóa cũng càng càng cao. Cho nên khi ở Thiên Vận Thành, cái tên Thi Linh tộc gọi là Phương Phong Kỳ kia mới cần thân thể của Phí Chi Đồ.
Phí Chi Đồ dù sao cũng là một trong những cường giả đỉnh cao trên U Ám Tinh.
Trong thạch thất này, tu vi của những thi thể khi còn sống không cao, chỉ từ Thánh Vương Cảnh trở xuống, đa số cũng chỉ là Nhập Thánh Cảnh, thậm chí còn có Siêu Phàm Cảnh, Thần Du Cảnh, tốt xấu lẫn lộn.
Những thi thể này sau khi bị chuyển hóa thành tộc nhân Thi Linh tộc, không nghi ngờ gì chỉ có thể là binh sĩ của đại quân Thi Linh Giáo, có số lượng khổng lồ mà thôi.
Nhưng trong Thi huyệt có vô số thạch thất, Dương Khai thầm nhủ nếu như hắn đoán không sai thì càng vào sâu, thi thể cất giấu trong thạch thất khi còn sống có tu vi càng cao.
Hắn không dừng lại lâu, liền tiếp tục xâm nhập vào bên trong.
Rất nhanh, hắn đã xác nhận được suy đoán của mình chính xác, quả thật là càng vào sâu, tu vi khi còn sống của những thi thể này lại càng cao, từ Nhập Thánh Cảnh đến Thánh Vương Cảnh, rồi đến Phản Hư Cảnh.
Tuy nhiên số lượng cũng ngày càng thưa thớt.
Thậm chí Dương Khai còn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng một tên tộc nhân Thi Linh tộc sau khi bị chuyển hóa hoàn toàn liền trần như nhộng bò ra ngoài. Tên tộc nhân Thi Linh tộc kia ngửa mặt lên trời gào thét, tựa như là được sống lại vậy, trên người tràn ngập khí tức khiến người ta buồn nôn, hai bên khóe miệng mọc ra hai cái răng nanh vô cùng dọa người, toàn thân mọc đầy lông trắng như cây châm.
Tên này vừa mới chuyển hóa xong nên hiển nhiên không biết khống chế lực lượng của mình như thế nào.
Dương Khai không bị bất kỳ tên Thi Linh tộc nào phát hiện, xâm nhập một mạch vào trong, đã tới được nơi lấy được Thái Dương Chân Tinh.
Noi này vốn là kho báu của Cổ Dương Tông, có tầng ba, tầng trong cùng là nơi cất giữ Thái Dương Chân Tinh và đài Băng Ngọc vạn năm.
Dương Khai đang đứng ngoài kho báu, bỗng nhiên liền ngẩng đầu khẽ nhíu mày, ánh mắt sắc bén nhìn vào bên trong, ngay sau đó khẽ nhếch mép, thản nhiên bước vào.
Tầng thứ nhất và tầng thứ hai đều có Thi Linh tộc đứng ở hai bên, những tên này đều có tu vi Phản Hư Cảnh. Tuy nhiên, lúc Dương Khai tiến vào, bọn chúng cũng không lập tức công kích mà hung ác nhìn Dương Khai rồi lạc giọng gào thét đe dọa, chờ hắn đi qua rồi mới tiến ra chặn đường lui của hắn.
Dương Khai đi thẳng tới tầng thứ ba của kho báu.
Tầng thứ ba của kho báu khác hoàn toàn, bên trong được trang hoàng xa hoa lộng lẫy, từng viên Dạ Minh Châu to cỡ nắm tay khảm trên vách tường xung quanh tỏa ra ánh sánh dịu nhẹ. Tầng thứ ba của kho báu đã biến thành một tòa cung điện hùng vĩ tráng lệ.
Mà ở chính giữ trung tâm cung điện có một cái ao rộng khoảng ba xích, trong ao có nước màu vàng đang không ngừng sủi bọt.
Trong chớp mắt khi nhìn thấy ao nước màu vàng này, Dương Khai đã lập tức nhận ra, đây chính là Hoàng Tuyền Nhãn trong truyền thuyết! Nước màu vàng trong ao cũng không phải là nước bình thường mà chính là năng lượng tinh thuần ngưng tụ thành.
Loại năng lượng này không có tác dụng với bất kỳ người nào, thậm chí còn có nguy hại vô cùng lớn, nhưng đối với Thi Linh tộc lại có tác dụng to lớn!
Thậm chí từ trong Hoàng Tuyền Nhãn, Dương Khai còn cảm nhận được dao động đặc thù của lực lượng không gian.
Điều này khiến cho hắn nổi lên suy đoán, nhưng cũng không dám khẳng định chắc chắn.
Dương Khai thầm lắc đầu, rồi ngẩng đầu nhìn về bóng người đang ngồi ngay ngắn ở trước.