Quên đi, chờ Tiểu Tháp khôi phục đi.
Lăng Hàn khoanh chân ngồi xuống, ba năm nay đại bộ phận thời gian hắn đều dùng ở lĩnh ngộ trận đạo, tích lũy lượng lớn kinh nghiệm, có thể làm theo, đây đối với ngày sau nắm giữ trận pháp Thánh cấp rất có ích lợi.
Càng là cảnh giới cao, muốn vượt cấp chiến đấu liền càng khó khăn, đặc biệt là Sáng Thế Cảnh, Đại Thánh đối với Trung Thánh, Trung Thánh đối với Tiểu Thánh áp chế quả thực lớn đến trình độ không cách nào nghịch chuyển.
Truy cứu nguyên nhân, là vì có thể đi đến một bước này đều là Vương giả, từng ở một cảnh giới nào đó tu ra Cực Cảnh, bởi vậy, cho dù còn có cấp một cấp hai cấp ba khác nhau, nhưng trừ khi cảnh giới của mọi chênh lệch cực lớn, nếu không ưu thế cực kỳ khó có thể thể hiện ra.
Nếu như hắn muốn ở Sáng Thế Cảnh còn có thể duy trì năng lực vượt cấp chiến đấu, vậy nhất định phải hảo hảo lợi dụng Bất Diệt Thiên Kinh, mà trận đạo, là lợi khí tốt nhất, đầy đủ phát huy ra đặc điểm thể phách mạnh mẽ của hắn.
Vừa ngồi xuống, chính là mười ngày mười đêm, không phải hắn muốn kết thúc minh tưởng, mà Tiểu Tháp rốt cục tỉnh lại.
– Tiểu tử, Hỗn Độn Nguyên Thạch đã cầm tới chưa?
Tiểu Tháp hỏi, âm thanh rất suy yếu, hiển nhiên vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.
– Cầm.
Lăng Hàn cũng không có dụ dỗ nó, xem ra lần này Tiểu Tháp thực sự là xuất huyết.
– Rất tốt.
Tiểu Tháp cất Hỗn Độn Nguyên Thạch đi, sau đó liền không để ý tới Lăng Hàn.
– Này, ngươi cái Tiểu Tháp vong ân phụ nghĩa này, qua cầu rút ván sao!
Lăng Hàn kêu lên, nhưng Tiểu Tháp hoàn toàn không có phản ứng tới hắn.
Ngược lại Hắc Tháp đã tỉnh, hắn cũng không vội vã đi, mà tiến vào Hắc Tháp, cùng Nữ Hoàng, Thiên Phượng Thần Nữ kiểm kê thu hoạch ở Hải Long Sơn lần này, mặt khác, hắn cũng phải nói sự tình Phá Thiên Minh cho hai nữ.
Thiên Phượng Thần Nữ trước sau không cách nào dung hợp quy tắc hai giới, bất luận ở dưới Luân Hồi Thụ tiêu tốn thời gian bao lâu cũng vô dụng.
– Phá Thiên Minh, không, hết thảy cấm địa đều hẳn phải biết làm sao về Tiên Vực, nhưng vô số năm không có một người thành công, nói rõ bước đi này cực kỳ gian nan.
Lăng Hàn trầm ngâm một hồi nói.
– Ta cùng ngươi có thể dung hợp quy tắc hai giới, hẳn là tình huống đặc thù.
Câu sau là hắn nói với Nữ Hoàng, lúc trước Cổ Đạo Nhất liền hoàn toàn tự tin, nhận định mình nhất định có thể trở về Tiên Vực, e là sức lực tới từ tu ra Tiên thai, bằng không hắn cần gì phải ở Thần Giới lãng phí cửu thế chứ?
Chẳng lẽ không thể ở Tiên Vực tu ra mười đời Tiên thai sao?
Không phải là không thể, mà là chín thế trước của hắn căn bản không về được Tiên Vực.
– Ngươi đáp ứng sao?
Nữ Hoàng hỏi.
Lăng Hàn gật gù:
– Ta ngược lại không ngại, người người đều có quyền lực leo võ đạo đỉnh cao, ai cũng không thể cướp đoạt.
Nữ Hoàng ôn nhu nở nụ cười, kỳ thực nàng căn bản không thèm để ý thiên hạ muôn dân, cùng nàng có quan hệ gì đâu? Nhưng nếu Lăng Hàn nói muốn, vậy nàng liền sẽ dốc toàn lực giúp đỡ Lăng Hàn.
Thiên Phượng Thần Nữ vô cùng phiền muộn, cho dù nàng được truyền thừa của ba con Phượng Vương, nhưng so với Lăng Hàn, Nữ Hoàng lại có chênh lệch thật lớn.
– Phượng nhi, đến hôn một cái.
Lăng Hàn nhìn thấy nàng thất lạc, không khỏi cười nói.
– Đi đi!
Thiên Phượng Thần Nữ cho hắn một cái liếc mắt.
Nữ Hoàng thì đưa người lại, hơi điểm nhẹ ở trên môi Lăng Hàn, thật giống như đang an ủi hắn.
Thiên Phượng Thần Nữ suy nghĩ một chút, cũng tập hợp tới hôn một cái, Nữ Hoàng Đại Nhân này mị lực như vậy cũng ôn nhu như nước với tên bại hoại này, nếu như nàng còn điêu ngoa, e sẽ bị đày vào lãnh cung mất.