Tư Mã Trưởng Phong nổi điên lên! Đông Phương Hạ năm lần bảy lượt nhục nhã anh ta, lại còn ở trong hoàn cảnh này, anh ta sao có thể nhịn được cơn tức này! Huống hồ, thù hận của bọn họ sâu như biển. Người luôn chú ý đến phẩm vị coi trọng thân phận như anh ta, lúc này cũng không quan tâm gì nữa! Nói xong, nổi giận đùng đùng lao đến Đông Phương Hạ.
Thấy vậy, khóe miệng Đông Phương Hạ hiện lên nụ cười đạt được mục đích! Ngạo nghễ đứng giữa đám người, khí thế mạnh mẽ liếc nhìn Tư Mã Trưởng Phong đang lao về phía mình.
Hai cậu ấm có máu mặt ở Yên Kinh vì ân oán năm đó mà đánh lớn, đây là việc mọi người không ngờ đến, Diệc Phi và Thư Lăng Vy cũng không nghĩ đến chồng chưa cưới của mình sẽ chọc giận Tư Mã Trưởng Phong theo cách này, Tư Mã Trưởng Phong ra tay! Hiện tại, cũng chỉ có thể đứng ở một bên, thù hận trong lòng Đông Phương Hạ, quá sâu rồi! Nếu đã không khuyên can được, thì để cho Đông Phương Hạ tự mình giải quyết đi!
Người của Tư Mã Trưởng Phong nhìn thấy anh ta ra tay, cũng không đợi mệnh lệnh, hơn hai mươi người cũng lao về phía Đông Phương Hạ! Dạ Ảnh cùng Dạ Phong sớm đã phòng bị! Lúc đám cậu ấm này hành động, hai chị em bọn họ cũng hành động rồi.
Trong khi Đông Phương Hạ và Tư Mã Trưởng Phong đối đầu giám đốc và bảo vệ nhà hàng cũng chạy đến, lúc biết được là hai cậu ấm hàng đầu của Yên Kinh, cũng không can thiệp vào! Chỉ đứng trong đám người quan sát, đợi thu dọn tàn cục!
Đông Phương Hạ đứng yên bất động! Lúc nắm đấm của Tư Mã Trưởng Phong chuẩn bị chạm đến mặt anh, anh mới hành động! Cánh tay nhanh như chớp vung ra, tránh khỏi nắm đấm của Tư Mã Trưởng Phong, trực tiếp bóp chặt lấy cổ Tư Mã Trưởng Phong! Không có chiêu thức phức tạp, chỉ một chiêu, chỉ có một chiêu mà thôi!
Quá nhanh rồi, nhanh đến mức Tư Mã Trưởng Phong không có cơ hội tránh thoát!
Cảm thấy bản thân hít thở khó khăn, cổ truyền đến một trận đau nhức, Tư Mã Trưởng Phong mới kịp phản ứng lại, bản thân bị Đông Phương Hạ chế ngự rồi! Anh ta không dám tin nhìn đến kẻ địch của mình, sáu năm trước còn là một cậu ấm cần người khác bảo vệ, sao bây giờ lại có thân thủ tốt như vậy. Xem ra, những lời của Tu Kiệt trước lúc chết đó, một chút cũng không sai!
Hai cô gái Dạ Ảnh và Dạ Phong cùng lúc ra tay, đối thủ còn là một đám cậu ấm, đối với bọn họ mà nói, chẳng khác nào sói vào bầy cừu, lúc tiếng la hét và tiếng xương gãy dừng lại, toàn bộ hơn hai mươi cậu ấm đều nằm bò trên đất, không có một tên nào có thể đứng dậy, ôm lấy chỗ bị đau không ngừng rên rỉ.
Thấy vậy, ánh mắt của mọi người lại lần nữa thay đổi, ai cũng không ngờ rằng hai cô gái nhìn có vẻ yểu điệu đó lại có tài nghệ dũng mãnh như vậy, mới có mấy phút thôi đó! Hình như còn chưa tới một phút…
Lúc chị em hai người Dạ Ảnh và Dạ Phong quay trở lại đứng phía sau Đông Phương Hạ, Tư Mã Trưởng Phong vì hít thở khó khăn mà dẫn đến sắc mặt tái mét lúc này mới hiểu, Đông Phương hạ hiện tại đã không còn là Đông
