– Chính là nơi này, từ nơi này là có thể tiến vào Vu Thần thánh địa.
– Hả?
Nam nhân mặt khỉ trong lòng vui vẻ, nói:
– Cửa vào ở đâu? Làm sao đi vào?
Nhưng mà Na Y lại không nói lời nào.
Nam nhân mặt khỉ nhướng mày, giọng nói trở nên lạnh lẽo:
– Con quỷ nhỏ, đừng có mà giở trò, nói cho ta biết, làm sao đi vào?
– Thả muội muội ta, ta liền nói cho ngươi.
Na Y nói.
– Điều đó là không thể được, ta đã nói rồi, trừ phi chiếm được Vu Thần lực, hơn nữa từ trong Vu Thần thánh địa an toàn đi ra, nếu không ta không thể thả muội muội ngươi, đừng cho ta là ngốc tử, Vu Thần thánh địa này ngoại tộc tiến vào, bên trong không biết có cơ quan gì, thả muội muội ngươi, ngươi dẫn chúng ta đi vào trong cơ quan bẫy rập, chúng ta chết cũng không biết chết thế nào?
– Ta lặp lại lần nữa, thả muội muội ta, ta có thể hướng Vu Thần mà thề, mang bọn ngươi đi tiếp nhận Vu Thần lực! Nếu không, các ngươi cái gì cũng không chiếm được!
– Hắc hắc, cái gì cũng không chiếm được?
Nam nhân đầu trọc cười dâm đãng một tiếng:
– Không không không, cho dù không chiếm được Vu Thần lực, ít nhất huynh đệ chúng ta cũng có thể khoái hoạt một chút, thế nào con quỷ nhỏ, ngươi không muốn muội muội mình bị… Ha ha!
Nam nhân đầu trọc vừa nói như thế, sắc mặt Na Thủy lập tức trở nên trắng bệch, sợ hãi núp phía sau Na Y.
Lâm Minh cũng khẽ nhíu mày, tuy nhiên bây giờ hắn còn dùng tới hai tên nam nhân này, không phải thời điểm động thủ.
Na Y không nói lời nào, chỉ là lạnh lùng giằng co, hiển nhiên, nàng cũng không tính nhượng bộ.
Lúc này, nam nhân mặt khỉ lên tiếng, hắn nghiêng cổ nói:
– Lão nhị, ngươi bớt tranh cãi đi, ngươi sao lại chỉ có chút tiền đồ như vậy, có lực lượng sợ gì không có nữ nhân?
Hắn quay sang Na Y, lại nói:
– Ngươi mang chúng ta tiến vào Vu Thần thánh địa, đã xem như phản bội Vu Thần, ngươi còn lấy danh nghĩa Vu Thần mà thề, ngươi bảo ta làm sao tin ngươi?
Na Y trầm mặc một lúc lâu, nàng vén tay áo, lộ ra cánh tay trơn bóng, trên cánh tay còn có một điểm đỏ thắm, đó là một thủ cung sa (nốt ruồi son trinh nữ).
Mà ở phía dưới thạch sùng cát kia lại có hai điểm tròn màu vàng.
Na Y dùng ngón tay chùi chùi lên hai điểm tròn màu vàng kia, lúc này Lâm Minh mới nhìn rõ, không ngờ là một đôi bọ cánh cứng màu vàng, chỉ là chúng đang cuộn mình giống như hai hạt kim châu.
– Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ?
Nam nhân mặt khỉ nhìn thấy một đôi giáp trùng màu vàng này, chợt biến sắc, thốt ra cái tên này.
Người Nam Cương am hiểu Vu Cổ thuật, nơi này độc trùng rất nhiều, nuôi dưỡng rất là thuận lợi.
– Cái gì Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ?
Nam nhân đầu trọc chưa từng nghe qua đồ vật này.
Nam nhân mặt khỉ nói:
– Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ, một đực một cái, có đôi có cặp, chúng nó phải bám vào thân người, hút máu người mới có thể sống sót, nếu như ăn máu huyết người chết, nó sẽ rất nhanh tử vong, Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ cả đời chỉ có một bạn đời, nếu bạn đời nó chết đi, nó cũng chết theo, mà khi chết đi thân thể sẽ vỡ nát, phóng xuất ra kịch độc.
– Ách… Có ý gì?
Nam nhân đầu trọc không hiểu.
Nam nhân mặt khỉ nói:
– Nàng đây là muốn đem một đôi Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ phân biệt để chúng bám lên người muội muội mình, còn lại cho chúng lên một người trong chúng ta, Toái Tâm cổ phải hút máu người sống mới có thể sinh tồn, nếu muội muội nàng chết, như vậy Toái Tâm cổ cũng sẽ chết theo, sau đó toái tâm Toái Tâm cổ cũng sẽ tự sát, phóng xuất ra kịch độc ra, chúng ta cũng xong đời.
– Độc như vậy?
Nam nhân đầu trọc sắc mặt trắng bệch, nhìn hai con bọ cánh cứng nhỏ màu vàng này, cảm giác có chút mơ hồ.
Na Y nói:
– Tri nhân tri diện bất tri tâm, mặc dù độc cổ độc, nhưng mà trung thành không đổi! Có Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ, các ngươi tin ta, ta không có khả năng vì giết các ngươi, mà hại chết muội muội ta. Nếu các ngươi đồng ý, ta đem Toái Tâm cổ cho chúng tiến vào tim các ngươi, mang bọn ngươi tiến vào, nếu các ngươi không đồng ý, ta sẽ tự sát.
Nam nhân mặt khỉ nhìn giáp trùng màu vàng nho nhỏ này sắc mặt không ngừng biến đổi, do dự một hồi lâu, hắn rốt cuộc cắn răng nói:
– Ngươi phóng cổ đi, tuy nhiên phải đặt lên người muội muội ngươi trước.
Na Y gật gật đầu, nói:
– Na Thủy, đưa tay ra đây.
Na Thủy cắn cắn môi, vươn cánh tay ra.
Na Y đem một con Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ đặt lên cổ tay Na Thủy, ngay sau đó, con Toái Tâm cổ kia liền cắn lên da nàng, sau đó chui vào.
Na Thủy đau đớn kêu a một tiếng.
Sau đó, trên cánh tay nhỏ nhắn của Na Thủy xuất hiện một chỗ hơi lồi lên, vết lồi đó đi dọc theo cánh tay Na Thủy tiến về phía trước, đó là Toái Tâm cổ tiến vào tĩnh mạch Na Thủy, dọc theo dòng máu tiến vào trái tim.
Na Thủy cắn chặt môi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, đối với một cô bé mà nói, cảnh tượng này có chút đáng sợ, hơn nữa Toái Tâm cổ chui ở trong mạch máu, loại cảm giác đau đớn và tê dại này khiến cho Na Thủy khó chịu.
Sau một lát, Na Thủy ôm ngực, sắc mặt hơi xanh xao, hiển nhiên bị một con con trùng chui vào tim mà đau khổ.
Na Y an ủi nói:
– A Thủy, không sao, sau ba năm Toái Tâm cổ sẽ mọc cánh thành tiên, sẽ dọc theo mạch máu ngươi chui ra, sẽ không làm hại tới ngươi.
– Ừ!
Na Thủy miễn cưỡng gật gật đầu.
Lâm Minh vẫn ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm Lâm Minh mặc dù chưa thấy qua, nhưng mà nghe bọn họ nói chuyện cũng hiểu được đại khái, cái này coi như là một khế ước không tồi, nhưng kỳ thật lực ước thúc của nó cũng không mấy mạnh gì. Lâm Minh có biện pháp phá vỡ khế ước Đồng Sinh Đồng Tử Toái Tâm cổ, đem người cứu ra.