Senren:…
Mie:…
Luxia:…
Luxit:…
Ở phía dưới nhìn lỗ hổng trên trần nhà, thấy Diệt Thiên đang rớt xuống lại còn kêu la inh ỏi như vậy, Senren không quan tâm lắm khoanh tay trước ngực, có chút coi thường nhìn hắn, lúc nãy nàng dùng tuyệt chiêu chặt hắn còn chưa trầy một vết xước nữa, bây giờ còn ở đây không biết nhục giả bộ yếu đuối kêu cứu nữa chứ.
Senren:”Hừ! đúng là cái đồ không biết xấu hổ là gì mà.
Lúc nãy đẩy Diệt Thiên bay lên trời xong, Mie cũng chút sửng sốt chốc lát, rồi vội vàng đứng dậy đứng kế bên em mình, cùng nàng quan sát lỗ thủng trên trần nhà.
Thấy Senren bình tĩnh như vậy, lại nhìn hắn kêu như chết cha chết mẹ rồi không bằng, Mie cũng có chút không an tâm lắm, lúc nãy tuy là thấy hắn bị Senren chặt khắp người cũng không bị thương gì, nàng biết thân thể của hắn rất cứng té không chết được, nhưng nàng vẫn cứ không an tâm, lỡ hắn té chết thật rồi sao, tới chừng đó nàng với em mình cũng phải chết, với lại nàng cũng là một cô gái mới lớn thôi, còn hiền lành phết, vì thế nàng lập tức đi tới chỗ lổ hổng giơ hai tay lên đỡ hắn.
Thấy chị mình đi tới bế hắn, Senren có chút không vui nói:
“Chị? tại sao chị lại đi bế tên biến thái này chứ? cứ để cho hắn té chết luôn không phải tốt hơn à?
Nghe Senren nói vậy, Mie cũng không trả lời nàng, mà nhìn Diệt Thiên nói:
“Anh, không có sao chứ?
Đương nhiên là Mie biết hắn chả bị sao rồi, nhưng dù sao cũng ôm người ta như vầy xem như cứu người ta rồi, nếu không hỏi han ân cần nữa thì thấy hơi kì, nên nàng mới hỏi thôi.
Cảm giác mình được một thân thể mềm mại bế lấy, bên eo phải còn được hai đoàn mềm mại đè lên nữa chứ, Diệt Thiên có chút thích thú đưa hai tay lên ôm cổ Mie lại, cười bỉ ổi nhìn nàng nói:
“Cảm ơn cô đã cứu tôi, để tỏ lòng biết ơn xin hãy nhận lấy nụ hôn chân thành của tôi.
Mie:…
Senren:…
Luxia:…
Luxit:…
Nói xong Diệt Thiên rướm cổ lên, chu mỏ, nhắm mắt lại, hai người môi càng ngày càng gần nhau, nhìn hắn chu mỏ đưa tới.
Mie:”Anh… anh… anh làm gì… vậy?
Có chút bối rối, Mie cố gắng nghiêng đầu về sau muốn tránh đi khuôn mặt của Diệt Thiên, nhưng thấy môi của hắn càng ngày càng gần mình, nàng có chút không biết làm sao đành quăng hắn xuống luôn, nhưng hình như nàng quên là hắn còn đang ôm cổ mình thì phải, thế là hai người lại té xuống đất lần nữa, lần này Mie nằm trên hắn nằm dưới.
Bị quẳng xuống đất, Diệt Thiên cứ như người không có việc gì vậy, tiếp tục ôm cổ Mie chu mỏ lên đưa tới.
Diệt Thiên:”Nào hãy nhận lấy nụ hôn chân thành thay cho lời cảm ơn của tôi đi, hỡi cô bé tốt bụng.
Mie:”A… Anou, tôi không cần cảm ơn đâu ạ, anh mau thả tôi ra được không?
Diệt Thiên:”Không được, đây là một nghi thức thần thánh, sao có thể bỏ qua được chứ! tiếp tục nào cô bé, tôi hôn đây!
“Binh!
Senren:”Ngươi có buông chị ta ra không thì bảo?
Bị Senren đạp méo mặt qua một bên, Diệt Thiên không nói gì, mà cố liếc mắt nhìn chằm chằm dưới váy của nàng, lúc này nàng còn đang duy trì tư thế đạp mặt hắn, nên dưới lớp váy có chút lộ ra quần trong.
Thấy Diệt Thiên không nói cứ liếc mắt nhìn mình hoài, theo hướng hắn nhìn, Senren thấy hắn đang nhìn dưới váy của mình, nàng có chút xấu hổ đỏ mặt vội vàng dùng tay che váy lại, nhìn hắn hung dữ nói:
“Đồ biến thái! mau buông chị ta ra mau!
Diệt Thiên:”Mơ đi nhé, trừ phi cô lại đây hôn tôi một cái, nếu không miễn bàn, còn bây giờ tiếp tục chuyện lúc nãy nào, bé Mie thân yêu của anh~
Vừa nói, Diệt Thiên vừa dùng hai tay đè hai bên mặt Mie lại không cho nàng tránh ra, rồi kéo đầu nàng xuống, phía dưới hắn chu mỏ lên, bản mặt rất là biến thái, còn Mie thì không ngừng dùng hai tay chống đất vùng vẫy muốn thoát khỏi hắn.