“Cháu nói chuyện kiểu gì đấy?” Bà cụ Nguyễn không ngờ chuyện sẽ phát triển thành thế này, bà ta nhìn thái độ của Nguyễn Hạo Thần với Tô Khiết, tức giận đến sắp hộc máu.
Cháu trai của bà ta xuất sắc như thế, sao có thể bị một đứa ngốc làm ảnh hưởng được chứ?
Không, bà ta sẽ không cho phép.
Hoặc có lẽ đây chính là sự ghen ghét tự nhiên của mẹ chồng nàng dâu!!
“Cháu nói sai gì sao?” Tô Khiết chớp mắt nhìn bà cụ Nguyễn, vẻ mặt vô tội.
“Cháu… Bà cụ Nguyễn thấy dáng vẻ vô tội của Tô Khiết thì lại tức giận, nhưng trong chốc lát lại không biết nói gì, lời nói khi nãy của Tô Khiết không có câu nào chỉ thẳng Kiều Thiên Lý cả.
“Bà nội Nguyễn, bà đừng tức giận, hôm nay vốn là tiệc gia đình của mọi người, đừng ầm ï không vui vì cháu, cháu vẫn nên về trước thôi.” Kiêu Thiên Lý đúng là rất thông minh, cô ta biết rõ lúc này mình rời đi mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
Sau khi cô ta rời đi, bà cụ Nguyễn sẽ áy náy với cô ta, sau đó càng chán ghét Tô Khiết hơn.
Đương nhiên, lúc này cô ta rời đi cũng có thể giữ hình tượng hiểu chuyện, thấu hiểu lòng người của mình trước mặt Nguyễn Hạo Thần.
Sau này, cô ta mới có cơ hội khác trước mặt anh.
“Thiên Lý, cháu… Bà cụ Nguyễn đứng lên theo, trên mặt rõ ràng mang theo mấy phần xin lỗi.
“Bà nội Nguyễn, bà không cần tiễn cháu.” Kiều Thiên Lý nhanh chóng ngắt lời bà cụ Nguyễn, tình hình thế này, cô ta không muốn làm ra chuyện gì khác nữa, cô ta tuyệt đối không thể để Nguyễn Hạo Thần cảm thấy bất mãn với mình.
“Anh Hạo Thần, chúc hai người tân hôn vui vẻ, em sẽ không làm phiền hai người.” Kiều Thiên Lý nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, nói lời này rất chân thành, sau khi nói xong thì không ở lại thêm nữa, nhanh chóng xoay người rời khỏi.
Vẻ mặt Nguyễn Hạo Thần cũng không có bao nhiêu cảm xúc.
Khi bà cụ Nguyễn nhìn vê phía Tô Khiết, ánh mắt càng bất mãn và chán ghét hơn.
Tô Khiết cười khẽ trong lòng, Kiêu Thiên Lý đúng là có thủ đoạn.
Nguyễn Tâm Trung nhìn thoáng qua Tô Khiết, khoé môi hơi cong lên, anh ta đột nhiên cảm thấy chị dâu này của mình rất thú vị!!