Anh có thể đoán được mỗi một bước đi của ông ta.
Lão gia Rết còn tưởng là mình có thể thắng Giang Nghĩa, thậm chí còn có thể nhân cơ hội này mà đè bẹp Giang Nghĩa, ai biết được đây lại chính là Giang Nghĩa cố ý lộ ra sơ hở, thứ mà anh đang chờ chính là ông ta chủ động nhảy vào lưới.
Kết quả, lão gia Rết lại ngu ngốc nhảy vào.
Đúng là đáng buồn mà.
Trước khi thượng đế muốn diệt vong thì phải khiến mình điên cuồng.
Sự tự đại, cuồng vọng của lão gia Rết chính là căn cơ khiến ông ta thất bại, ông ta căn bản không nghĩ đến chuyện Giang Nghĩa lại có thể gài bây như thế.
Ông ta cũng không mạnh hơn Weiss là bao.
Đám người đứng phía dưới phân nộ không thôi.
Công ty mà bọn họ ủng hộ lại là một công ty ăn cắp kỹ thuật của người khác, sản phẩm mà bọn họ ủng hộ lại là do đạo nhái mà có, hơn nữa còn là một bán thành phẩm không hợp tiêu chuẩn.
Hoàn toàn xem bọn họ là đồ ngốc mà trêu đùa.
Không thể nhân nhịn được.
“Khoa học kỹ thuật Trọng Môn rác rưởi dám xem chúng tôi là kẻ ngốc à?”
“Thật là vô liêm sỉ, còn luôn miệng nói cái gì mà muốn dân dắt khoa học kỹ thuật thủ đô tiến lên phía trước, dân dắt như vậy đó à? Dựa vào kỹ thuật trộm cướp để dân dắt?”
“Hay cho ông ta, còn nói người ta không được. Haha, hóa ra là ông ta không được mới đúng.
“Xem như ngày hôm nay tôi đã gặp cái được gọi là không biết xấu hổ, không biết thẹn.”
“Nếu như so sánh, khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc vẫn mạnh hơn, ít nhất còn có thể chuyên tâm nghiên cứu kỹ thuật mới. Hơn nữa theo như lời phó chủ tịch Giang đã nói, sản phẩm mới của bọn họ sắp được trình làng rồi, có lẽ là chúng ta chỉ có thể chờ mong vào khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc thôi.”
Trong lúc nhất thời, dư luận liền thay đổi hoàn toàn.