– Vậy hắn làm sao leo lên tới giáo chủ Thi Linh Giáo? Đừng có nói với ta, chỉ đơn giản là vì hắn truyền thụ cho các ngươi một chút pháp môn tu luyện cùng biện pháp chuyển hóa tộc nhân, các ngươi liền cam nguyện nghe theo hắn sai khiến.
– Sao vậy được? Khang Phi Nhiêu bĩu môi, trên mặt toát ra tức giận. – Mấy sư huynh đệ chúng ta sở dĩ thần phục hắn, là bởi vì trên tay hắn có…
Khang Phi Nhiêu chưa nói hết lời, sắc mặt bỗng đại biến, giống như có chuyện khủng bố gì giáng xuống người hắn, con mắt trợn to, bên trong tràn đầy hoảng sợ, mặt mũi cực kỳ đau đớn.
Trong người hắn, trào ra một cỗ khí tức lực lượng quỷ dị.
Dương Khai biến sắc, vội vàng rút tay lui lại.
Ngay sau đó, Khang Phi Nhiêu bỗng nhiên hét thảm, hết sức thảm thiết, lập tức trong Thi Châu bùng nổ khí tức hủy diệt, hóa thành ngọn lửa xanh thiêu đốt Khang Phi Nhiêu.
Tai mắt mũi miệng Khang Phi Nhiêu phun ra ngọn lửa xanh, nhìn rất dọa người.
Trước sau không quá 10 nhịp thở, một vị Thi Linh tộc Thi tướng đỉnh cấp mạnh mẽ từng giao chiến với Diệp Tích Quân, đã bị ngọn lửa xanh đốt sạch, chỉ còn một đống bụi màu đen.
Dương Khai nhìn rõ ràng, trong lòng trào ra lạnh lẽo.
Rốt cuộc Khang Phi Nhiêu gặp phải chuyện gì, hắn không biết, nhưng hắn đoán có liên quan tới giáo chủ thần bí Thi Linh Giáo. Có lẽ tên giáo chủ kia gieo cấm chế lợi hại gì trên người Khang Phi Nhiêu, một khi hắn có ý tiết lộ tin tức mấu chốt, cấm chế sẽ lập tức bùng phát, kích nổ Thi Châu sinh ra thi hỏa, đốt chết Khang Phi Nhiêu!
Dù chỉ suy đoán, nhưng Dương Khai cảm thấy rất đúng!
Thủ đoạn thật ác độc! Tâm cơ độc địa!
Nhưng rốt cuộc Khang Phi Nhiêu chuẩn bị tiết lộ tin tức nhạy cảm gì, lại chạm đến cấm chế.
Dương Khai hồi tưởng câu hắn nói khi sắp chết, dù đối phương chưa nói trọn câu, nhưng căn cứ một ít lời, Dương Khai có thể suy đoán ra vài điều.
Trên tay giáo chủ thần bí kia, có lẽ nắm giữ bí bảo gì có thể khống chế Thi Linh tộc!
Đây là suy đoán có khả năng nhất.
Khang Phi Nhiêu đã chết, không còn khả năng sống lại, trong lòng Dương Khai không khỏi sinh ra kiêng kỵ giáo chủ thần bí kia.
Có thể gieo cấm chế như vậy lên thủ hạ, xem ra tên giáo chủ này không phải hạng dễ đối phó.
Về phần Khang Phi Nhiêu nói U Ám Tinh biến thành thế này có liên quan tới mình, Dương Khai không phủ nhận, có lẽ thật vì mình lấy đi Thái Dương Chân Tinh trấn áp Hoàng Tuyền Nhãn, cho nên mới khiến thực lực Thi Linh tộc tăng mạnh. Nhưng nguyên nhân mấu chốt nhất, vẫn là vì giáo chủ thần bí truyền thụ pháp môn Thi tu cùng biện pháp chuyển hóa Thi Linh!
Nếu không có biện pháp chuyển hóa Thi Linh, Thi Linh Giáo tuyệt đối không thể lớn mạnh.
Cho nên Dương Khai chỉ suy nghĩ một hồi, liền không để ý vấn đề này nữa.
Ngẩng đầu nhìn lên, chiến hạm cấp Hư Vương đang ở tùy ý nghiền ép, mỗi một phát tinh pháo đều lấy đi tính mạng mấy chục người Thi Linh tộc hay những kẻ đầu phục.
Trong thời gian hắn chiến đấu với Khang Phi Nhiêu, vòng ngoài Lưu Viêm Sa Địa đã tràn đầy xác chết.
Hét lớn một tiếng, Dương Khai bay lên co, người lóe lên, lực lượng không gian bao phủ thân mình, quay trở vào chiến hạm.
– Về tông! Hắn quát lớn.
Trải qua một phen diệt trừ, số người Thi Linh Giáo bao vây Lăng Tiêu Tông đã bị tổn thất quá nửa, ngay cả Thi tướng áo trắng Khang Phi Nhiêu trấn thủ nơi này cũng mất mạng trên tay Dương Khai, còn lại đều chạy tứ tán, còn giết tiếp cũng không có bao nhiêu thành quả.
Về tông quan trọng hơn.
Cần an trí những người từ Thông Huyền đại lục, dù sao bọn họ ở trong Huyền Giới Châu đã nhiều năm, sớm cho bọn họ tiếp xúc với thế giới này, làm quen pháp tắc thiên địa, mới có lợi cho bọn họ.
Hơn nữa, Dương Khai rất muốn biết tình hình Lăng Tiêu Tông hiện giờ thế nào, nghe nói 2 năm qua Lăng Tiêu Tông tổn thất không nhỏ, đại trưởng lão Diệp Tích Quân bị trọng thương, không biết bây giờ đã khôi phục chưa.
Tam Viêm Hỏa Hoàn ở Lưu Viêm Sa Địa có uy lực bá đạo tuyệt đối, ngay cả chiến hạm cấp Hư Vương muốn đi vào cũng sẽ bị đốt thành tro. . Ngôn Tình Sắc
Nhưng chiến hạm này là do tự tay Dương Viêm luyện chế, bên trên có dấu ấn của Dương Viêm, Tam Viêm Hỏa Hoàn sẽ không bài xích chiến hạm, dễ dàng vượt quá lá chắn lửa.
Thẳng đến khi chiến hạm biến mất, những người Thi Linh Giáo chạy tán loạn mới thở phào, vẻ mặt vẫn còn sợ hãi.
Dưới võ lực mạnh mẽ của chiến hạm, bọn họ thậm chí không sinh ra được lòng chống cự, chỉ có bị đồ sát nghiêng về một phía!
Hiện tại chiến hạm rời đi, bọn họ đương nhiên thả lỏng.
Không nhận được lệnh rút lui, không ai dám tự tiện rời đi, không lâu sau, Thi Linh Giáo từ mọi hướng tụ tập lại, chuẩn bị chờ chỉ thị của Khang Phi Nhiêu!
Bọn họ không hề biết Khang Phi Nhiêu đã ngã xuống.
Thẳng đến hồi lâu, Khang Phi Nhiêu vẫn không hiện thân, ôm lòng khó hiểu, đi đến cung điện tra xét, bọn họ mới biết vị Thi tướng áo trắng này đã chết.
Vô số người kinh hô.
Thi Linh Giáo tứ đại hộ pháp tổn thất một người, chiến hạm cấp Hư Vương của Lăng Tiêu Tông trở về, tất cả đang báo hiệu điều gì.
Sơn môn Lăng Tiêu Tông nằm ở tầng thứ tư Lưu Viêm Sa Địa.
Có điều ngày đó Dương Viêm thu một vòng Tam Viêm Hỏa Hoàn, Lưu Viêm Sa Địa không còn sáu tầng, chỉ còn có 4, cho nên nói đúng ra, Lăng Tiêu Tông ở tầng hai, một tầng ngoài là Tam Viêm Hỏa Hoàn bao phủ, một tầng trong cũng vậy, đi tiếp vào nữa là lầu các nơi Dương Viêm ngủ say.
Xuyên qua lá chắn lửa, Dương Khai quét nhìn cảnh tượng quen thuộc xung quanh, tâm tình không khỏi kích động.
Dù nói Thông Huyền đại lục là quê cũ của hắn, nhưng từ khi hắn đi Tinh Vực, thời gian sinh sống trên U Ám Tinh là dài nhất, Lăng Tiêu Tông cũng nằm ở đây, cho nên hắn có cảm giác thân thiết mãnh liệt với chỗ này.
Dù sao đây là tông môn do một tay hắn sáng lập ra, là chỗ sư môn Lăng Tiêu Các phát dương quang đại, cảm xúc sáng lập dìu dắt, không gì thay thế được.