Mặc dù là có sự khác biệt rất nhỏ, nhưng mà trên những tấm ảnh HD này Tô Khiết vẫn phát hiện ra một chút sơ hở.
Hiển nhiên trước tối đêm hôm đó Cung Vân không ngờ đến sự việc sẽ có thay đổi, cho nên cô ta căn bản cũng không chuẩn bị về phương diện này, lúc đó chuyện đột ngột xảy ra, chắc có lẽ là Cung Vân cũng chỉ có thể lấy tài liệu ngay tại chỗ.
Có thể thấy rõ những đồ vật có thể cung cấp ngay tại chỗ cho cô ta ở trên lầu tám không có nhiều, cho nên từ những bức ảnh này, Tô Khiết phát hiện không chỉ có một sơ hở.
Đương nhiên là những điểm khác biệt này rất nhỏ, lúc ấy pháp y cũng không phát hiện cũng là bình thường thôi.
Tô Khiết cũng biết những sự khác biệt này đều không rõ ràng, báo cáo pháp y cũng đã được nộp lên rồi, Cung Vân cũng cứ luôn chắc chắn là Đường Lăng đã cưỡng hiếp cô ta, cho nên căn bản cũng không có cách nào lợi dụng điểm này mà lật lại bản án giúp cho Đường Lăng, vốn dĩ cô cũng không muốn lợi dụng những thứ này để lật lại bản án cho Đường Lăng.
Lần này cô đến đây vốn chỉ muốn chứng minh suy đoán trong lòng của cô.
Tô Khiết cảm thấy suy đoán của cô có lẽ sẽ không sai…
Nếu như mà cô đoán không sai thì sao?
Như vậy thì việc này thật sự là người của Quỷ Vực Chi Thành muốn đối phó với bọn họ?
Tô Khiết nhớ đến lời nói lúc trước của Mộ Dung Tri, thân thể của cô cứng đờ, cô đột nhiên cảm giác trong lòng bàn tay lạnh buốt.
Tô Khiết nắm chặt tay lại, dường như còn đang phát run.
Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi, sắp xếp tài liệu lại xong sau đó đứng dậy nói: “Pháp y Kim, tôi đã xem xong hết rồi, tôi phải đặt những tài liệu này ở đâu đây?”
Lúc này trên mặt của Tô Khiết cũng không có bất cứ sự khác thường nào, giọng nói cũng y như là bình thường.
“Cô xem hết rồi hả? Có phát hiện ra gì không?” Kim Ngụy ngẩng đầu lên nhìn về phía của cô, đúng là không thể nhìn ra được rốt cuộc là cô có phát hiện gì không từ trên gương mặt của cô.
Tô Khiết không trả lời, chỉ là hơi lắc đầu.