Bọn người Tiên thể Thiếu Hư, Hủy Diệt Ma Tôn, Nguyên Chỉ Ma Quân cùng Đại Anh Thần Chủ cũng cơ hồ lọt vào đả kích tựa như hủy diệt, bất quá một thân ảnh to lớn cao ngạo đột nhiên hiện ra ở trước mặt bọn hắn, vì bọn hắn ngăn lại một cổ trùng kích hủy thiên diệt địa này.
– Thần Hoàng, ngươi khi nào chứng đạo thành đế rồi hả?
Bọn người Thiếu Hư nhìn xem thân ảnh này, kinh nghi bất định, loại trùng kích tựa như là hủy diệt này, mặc dù là Hoàng Đạo Cực Cảnh cường giả phân thân cũng không chịu nổi, bị chấn thổ huyết, mà Thần Hoàng lại đem cổ trùng kích này ngăn lại.
Chỉ có Ma Đế chính thức, mới có thể đở nổi trùng kích bực này, bảo vệ bọn hắn, bất quá chứng đạo thành đế khiến cho động tĩnh thật lớn, vạn đạo triều bái, chung đúc đế thân, nếu Lan Lăng Thần Hoàng chứng đế, nhất định sẽ náo đến thiên hạ đều nghe thấy, nhưng mà trong địa ngục vạn giới gần đây ở bên trong người chứng đế, lại không có bóng dáng thần hoàng, chỉ có Hậu Thổ Phảng các loại tân tấn Ma Đế.
Lan Lăng Thần Hoàng sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt rơi vào trên trái tim cổ tiên nhảy động kia, chỉ thấy trên trái tim còn có một mặt sắc lệnh chưa từng bị hủy diệt, trầm giọng nói:
– Trái tim Cổ tiên xuất thế, đừng nói các ngươi căn bản không cách nào sinh tồn, mà ngay cả những Ma Hoàng Ma Đế Thần Đế phân thân này, hết thảy đều muốn hủy ở chỗ này, ta tiễn các ngươi ly khai!
Hắn vung tay áo một cuốn, mở ra một lối đi, đem bọn người Thiếu Hư tống xuất.
Phân thân bọn người Trường Nhạc Nữ Đế ý đồ đánh xuyên qua hư không, ly khai nơi đây, bất quá những Thần Đế này hoảng sợ phát hiện, bọn hắn căn bản không cách nào mở ra hư không của Huyền Minh Nguyên Giới.
Lúc này hư không của Huyền Minh Nguyên Giới cùng lúc trước rất là bất đồng, Nguyên Giới đại đạo đã sụp đổ tan rã, chỉ còn lại có Hỗn Độn khởi động, tại đây đại đạo cũng trở về Hỗn Độn, chỉ còn lại có Hồng Mông đại đạo, thời không trở nên vô cùng vững chắc, Trường Nhạc Nữ Đế các loại Thần Đế phân thân còn không có cường đại đến trình độ có thể phá hủy Hồng Mông không gian.
Mà vào lúc này, Hồng hoang Đại Thế Giới Hồng Hoang thánh cung, Thiên Đao lão tổ vẻ mặt yêu thương, nhẹ nhàng vuốt ve đôi má ái thê, thanh âm ôn nhu nói:
– Bích Hâm, ta muốn đi ra ngoài một chuyến, tạm thời không thể giúp ngươi…
Ái thê của hắn giống như Sâm La Ma Đế, sinh ra vạn cánh tay, tay nắm vạn giới, trong vạn giới từng người có một vị tuyệt sắc giai nhân.
– Ngươi muốn đi ra ngoài…
Thanh âm nàng kia không khỏi run lên nói:
– Nguy hiểm không?
– Chỉ là một chuyện nhỏ.
Thiên Đao lão tổ trong mắt yêu thương thêm nữa, cười nói:
– Một chuyện nhỏ mà thôi… Người kia nói làm thành chuyện này, hắn sẽ không đến quấy rối chúng ta nữa. Rất nhanh ta sẽ trở về, hoàn thành chuyện này, chúng ta liền có thể vĩnh viễn cùng một chỗ, vĩnh viễn không xa rời nhau, tương lai đại sự một thành, ta và ngươi phi tiên, chúng ta liền có thể tìm được nhi nữ, người một nhà hạnh phúc sinh hoạt.
– Ta cảm giác, cảm thấy có chút hãi hùng khiếp vía…
Nữ tử xinh đẹp được không gì sánh được kia trong nội tâm run lên, bắt lấy tay của hắn nói:
– Chẳng lẽ không thể không đi sao?
Thiên Đao lão tổ nhẹ nhàng rút bàn tay ra, bàn tay của hắn hơi có vẻ thô ráp, đó là quanh năm cầm đao mài ra vết chai, cười nói:
– Con đường tu hành, há có thể thuận buồm xuôi gió? Nguy hiểm là nhất định phải có. Bất quá ta cũng không phải hư danh nói chơi. Ngay cả Thiên đao là Thiên Đạo chí bảo ta cũng có thể trấn áp. Còn có nguy hiểm gì có thể làm gì ta? Ngươi an tâm chờ ta trở lại!
Hắn quay người đi ra, đi vào ở chỗ sâu trong Hồng Hoang thánh cung, chỉ thấy hai phần Thiên Đao phiêu phù ở trên một tòa tế đàn, một ngụm là Thiên Đạo chí bảo, do Ngũ Sắc Kim thuần túy luyện chế mà thành, chất chứa Thiên Đạo mảnh vỡ, thân đao che kín vết rạn, mà đổi thành một thanh Thiên Đao là hắn chứng đế chi bảo. Sớm được hắn ân cần săn sóc thành Hoàng đạo cực binh, tản mát ra uy năng không chút nào kém hơn Thiên Đạo chí bảo!