Kim Ngụy và Đường Lăng là bạn học của nhau, chuyện nào có thể giúp đỡ cho Đường Lăng không cần người khác nhắc nhở anh ta sẽ làm hết tất cả, anh ta mà không làm thì đã nói là không thể làm được.
“Anh hiểu lầm ý của tôi rồi, tôi cũng không phải là muốn dùng báo cáo khám nghiệm thương tích của Cung Vân đã lật lại vụ án, tôi chỉ là có một nghi ngờ khác muốn xác định lại một chút mà thôi.” Tô Khiết biết anh ta đã hiểu lầm, cô nhanh chóng giải thích.
Cô tìm đến Kim Ngụy, đương nhiên cô biết Kim Ngụy là người đáng tin tưởng.
“Cô nghi ngờ cái gì?” Lông mày Kim Ngụy nhíu lại: “Từ trên báo cáo khám nghiệm thương tích của Cung Vân còn có thể phát hiện ra chuyện gì khác nữa hả?”
“Tôi có thể xem những báo cáo đó trước được không?” Tô Khiết cũng không phải là không tin Kim Ngụy, mà bởi vì quan điểm của cô không giống với Kim Ngụy, cho nên có một vài tình huống có khả năng sẽ phải không giống nhau.
Kim Ngụy nhìn về phía cô, suy nghĩ, sau đó chậm rãi gật đầu nói: “Được.”
Anh ta hơi dừng lại một chút, biểu cảm mang theo chút khó xử, nhưng mà lập tức lại nhanh chóng nói: “Tài liệu đã được nộp lên trên rồi, cô chờ một lát nha, để tôi đi lấy tới cho cô.”
Hiển nhiên là lúc này Kim Ngụy làm như vậy là không phù hợp với quy định, nhưng mà Kim Ngụy cũng không nói gì liền đi lấy tài liệu cho Tô Khiết.
Bây giờ là thời gian tan làm, những người khác đều đi hết rồi, trong phòng này cũng không còn có ai. Tô Khiết ngồi ở trong phòng làm việc của Kim Ngụy cũng không đi lung tung, nếu như cô sơ ý đụng vào đồ vật ở trong phòng của Kim Ngụy thì sẽ ảnh hưởng đến số liệu kiểm tra của anh ta.
Cũng không lâu lắm, Kim Ngụy mang theo một chồng tài liệu đưa đến trước mặt của Tô Khiết: “Đây đều là những tài liệu liên quan đến báo cáo khám nghiệm thương tích của Cung Vân, tất cả những vết thương trên người của Cung Vân đều được chụp lại, ảnh chụp đều là HD. Mặc dù không thể so sánh với tự mình kiểm tra, nhưng mà khác biệt chắc cũng sẽ không quá lớn.”
“Được, cảm ơn anh nha.” Tô Khiết nhận lấy tài liệu, nhìn về phía anh ta cười cười.
“Không cần phải khách sáo đâu.” Kim Ngụy nhìn Tô Khiết, bên tai dường như hơi có vết đỏ lên khá khả nghi, không biết là vì che giấu hay là vì cái gì khác, anh ta nhanh chóng xoay người lại đi qua một bên tiếp tục làm công việc kiểm tra của anh ta.