Một vị thì năm lần bảy lượt muốn giết cô để cướp cô khỏi tay hắn.
Một vị thì lấy lý do muốn bảo vệ cô để giết hắn.
Bọn họ có quyền gì mà có thể tùy tiện can thiệp vào cuộc sống, vào số phận của người khác chứ?
Hạ Lăng vì muốn giết chết Lục Cửu mà đến năng lực của thần chết cũng dùng tới rồi.
Nhưng cứ mỗi lần cậu chuẩn bị thành công lại bị một lực cản vô hình chặn lại, tạo cơ hội cho Lục Cửu thoát chết trong gang tấc.
Mắt thấy người của hắn sắp đến gần, Hạ Lăng đành từ bỏ việc giết Lục Cửu mà quay lại ôm lấy Hạ Kỳ Như rời đi.
– để cô ấy ở lại.
Lục Cửu thấy người đối diện muốn đưa Tiểu Hạ đi liền đi tới ngăn cản cậu ta lại.
Mấy người chú Ngôn ở phía sau cũng tiến lên.
Nhưng Hạ Lăng và Tiểu Hạ lại lần nữa biến mất ở trước mặt bọn họ.
– bao vây chỗ này lại.
Lục Cửu gầm lên một tiếng, mấy người kia liền nghe lệnh mà tiến hành chạy lại các ngả đường.
Nhưng hắn nào biết Hạ Lăng vì muốn đưa Hạ Kỳ Như ra khỏi đây mà đã sử dụng năng lực của thần chết.
Cho nên bọn họ căn bản không thể bắt được cậu.
Mà những chiếc xe đi theo bảo vệ Hoàng Minh sau sự biến mất của cậu cũng đã sớm rời đi.
Mấy người vệ sỹ kiểm tra mấy lần cũng không phát hiện ra mai phục mới vội vã chạy tới chỗ Lục Cửu.
– đại thiếu gia, bọn họ chạy mất rồi, đại thiếu gia…
Vệ sỹ vừa báo cáo tình hình xong liền thấy Lục Cửu phun ra một ngụm máu tươi, cả người phải chống vào thành xe mới đứng vững được.
Lúc này bọn họ mới nhận thấy trên người Lục Cửu có rất nhiều vết thương, đều là do thằng nhóc khi nãy gây ra.
Tuy không phải vết thương chí mạng, nhưng nếu không chữa trị kịp thời, hắn vẫn có thể mất mạng vì mất máu như chơi.
Đám người kia vội tiến tới đỡ Lục Cửu lên xe rồi đưa về biệt thự.
Bụp.
Vệ sỹ vừa tiến lên liền lập tức ngã xuống, trên trán hắn không biết từ lúc nào đã bị thủng một lỗ, máu tươi đang không ngừng chảy ra từ đó.
Mà bên bả vai Lục Cửu ngay sau đó cũng bị ghim một viên đạn, khiến sắc mặt hắn đã trắng nay càng trắng hơn.
– bảo vệ thái tử gia, nhanh lên.
Chú Ngôn quát đám vệ sỹ xong liền rút súng ra bắt đầu nhìn xung quanh.
Nhưng mà xung quanh họ không có thứ gì cả, chú Ngôn hơi nhíu mày vừa bảo vệ sỹ phòng thủ, vừa cho người dìu Lục Cửu lên xe, nhanh chóng đưa hắn trở về biệt thự.
Sân bay quốc tế.
– chị, em xin lỗi nhưng em làm vậy chỉ vì muốn tốt cho chị mà thôi.
Hạ Lăng ngồi xổm xuống nhìn người con gái đã mất đi ý thức đang ngồi ở trên xe lăn kia, vẻ mặt áy náy cũng có lỗi.
Cậu cũng không muốn dùng đến cách này, nhưng nếu để chị cậu tỉnh lại, chị ấy sẽ không chịu rời khỏi đây mất.
Nếu đã không giết được Lục Cửu, vậy thì cậu sẽ trốn.
Nhưng một lần nữa cậu lại bị một nhóm người chặn lại.
Hạ Lăng thấy người đến là ai thì nhíu mày.
– điều kiện anh giao tôi đã hoàn thành rồi, hy vọng anh giữ đúng lời hứa, thả tôi và chị tôi rời đi.
Người kia nghe vậy chỉ thản nhiên nói.
– Lục Cửu vẫn còn sống.
– chuyện đó không có trong điều kiện anh từng nói trước đó.
Hắn từng nói chỉ cần cậu giúp hắn thu lại địa bàn bị mất vào tay Lục Cửu về cho hắn chứ không có bảo cậu giết hắn ta.
Lý do Hạ Lăng muốn giết Lục Cửu chỉ đơn giản là ý muốn cá nhân cậu muốn mà thôi.
Nhưng chị cậu lại không cho phép cậu giết hắn, mà cậu cũng không giết được hắn ta, cho nên hiện tại ngoài trừ đưa chị ấy rời khỏi đây, cậu cũng không còn cách nào khác nữa.
– nhưng bây giờ có rồi, hơn nữa chỉ cần cậu giết được hắn, tôi liền đảm bảo bình an cho hai chị em cậu đến cuối đời.
Người kia rõ ràng là đưa ra điều kiện trao đổi với cậu, nhưng Hạ Lăng biết rõ đây không phải đang trao đổi.
Là uy hiếp trực tiếp.