Huyền Thiên xuất ra Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đem Long Tử Nghiên, Thiên Cơ Côn thu vào trong đó. Về phần tiểu Hổ, hiện tại cùng mẫu thân của nó tại một chỗ, Huyền Thiên sẽ không cần lo lắng cho nó.
Sưu….
Huyền Thiên từ trong Tịch Dương Lâu bay ra, xuất hiện ở trên bầu trời, hét lớn một tiếng:
– Tư Không Đỉnh, sau này ta sẽ tìm đến ngươi….!
– Tư Không Đỉnh, sau này ta sẽ tìm đến ngươi!
….
….
Huyền Thiên lấy Cương Nguyên hùng hậu, quát ra một đạo sóng âm, những lời này ở trên hư không liên tục vang lên.
Tất cả mọi người đều bị những lời này hấp dẫn, hướng Huyền Thiên nhìn qua.
Tư Không Đỉnh, Tần Thế Vũ nhất thời lông mi nhếch lên một cái, trong ánh mắt sát khí bạo trướng.
Nhưng mà, lúc này thân ảnh của Huyền Thiên ở trên hư không chợt lóe một cái, khi Tư Không Đỉnh và Tần Thế Vũ hướng phía Huyền Thiên bay nhanh vọt tới. Huyền Thiên chợt lóe một cái đã biến mất không thấy.
Như Ảnh Tùy Hình….
Hai vị Thần Tử nhất thời thi triển không gian kỳ thuật, trong sát na, cũng theo Huyền Thiên biến mất không thấy.
Huyền Thiên vừa hiện thân, liền lập tức dẫn đi Tư Không Đỉnh và Tần Thế Vũ, áp lực của Hiên Viên Sơ Tuyết và Khương Vũ Hằng nhất thời biến mất.
Tịch Dương Lâu đối mặt với uy hiếp, cũng trong nháy mắt hóa giải.
Tư Không Đỉnh và Tần Thế Vũ thi triển không gian kỳ thuật, đuổi theo Huyền Thiên mà đi. Chỉ còn lại có một mình Trường Không Minh Nguyệt, nào có phải là đối thủ của Hiên Viên Sơ Tuyết và Khương Vũ Hằng, tự nhiên cũng thối lui trong nháy mắt.
Trên bầu trời tràng diện chiến đấu kịch liệt trong chớp mắt liền bình tĩnh trở lại, chỉ còn lại có hai người Hiên Viên Sơ Tuyết và Khương Vũ Hằng.
Tịch Dương Lâu, Tịch Dương Thành võ giả, vừa nhìn lên bầu trời, ý vị vẫn còn chưa tận, có thể thưởng thức một hồi đại chiến giữa Thần Tử Thần Nữ, tuyệt đối là một chuyện vinh hạnh.
Tại phàm giới, đây là có cơ hội bao nhiêu vạn năm cũng chưa từng có.
Trong Tịch Dương Lâu, cũng có không ít người sắc mặt sầu lo.
Bọn họ đang vì Huyền Thiên cảm thấy lo lắng, tất cả mọi người đều nghe được một tiếng hét lớn kia của Huyền Thiên. Tuy rằng không rõ câu nói “Tư Không Đỉnh, sau này ta sẽ tìm đến ngươi” kia của Huyền Thiên là có ý tứ gì. Nhưng Tư Không Đỉnh và Tần Thế Vũ thấy Huyền Thiên, liền lập tức dừng lại công kích đối với Hiên Viên Sơ Tuyết, Khương Vũ Hằng, trong nháy mắt đuổi theo đi.
Tần Thế Vũ còn tạm được, Tư Không Đỉnh đó là Đế Giả, Đế Giả Như Ảnh Tùy Hình là rất lợi hại, hầu như có thể liên tục đuổi theo mục tiêu thuấn di hơn trăm lần, thậm chí mấy trăm lần, một ngày bị bám dính lên, hầu như là vứt bỏ cũng đều vứt bỏ không xong.
Hiện tại, tình hình của Huyền Thiên thật là như vậy, hắn liên tục thuấn di hơn trăm lần, Tần Thế Vũ đã bị vứt bỏ. Nhưng Tư Không Đỉnh lại dường như da trâu đường mật dính lên.
Đồng thời, Tư Không Đỉnh thuấn di khoảng cách thập phần ngắn, một lần so với một lần đều phải nhanh hơn, đuổi theo rất sát sao.
Tuy rằng thuấn di đều là chuyện trong nháy mắt, thế nhưng liên tục giữa hai lần thuấn di, lại vẫn có khoảng cách, tu vi càng cao, khoảng cách càng ngắn.
Nếu là Chuẩn Đế, thậm chí là Nhất Tinh Võ Đế, bị Tư Không Đỉnh dùng Như Ảnh Tùy Hình truy đuổi theo, tối đa hơn mười lần thuấn di, sẽ bị đuổi theo kịp, bởi vì hắn khoảng cách thuấn di của hắn so với người khác càng ngắn hơn.
Một ngày đạt được thuấn di đồng bộ, vậy chẳng khác nào đã đuổi kịp mục tiêu. Ở trong thuấn di có thể triển khai công kích.
Thế nhưng, Huyền Thiên sử dụng cánh cửa không gian thuấn di, khoảng cách thuấn di đó cũng là vô cùng ngắn ngủi, cũng không so với Tư Không Đỉnh chậm hơn bao nhiêu.
Tư Không Đỉnh vốn tưởng rằng nhất định giết được Huyền Thiên, kết quả thuấn di hơn trăm lần, cũng không có đuổi theo kịp. Điều này làm hắn thập phần khiếp sợ.
Đồng thời, cự ly thuấn di của Huyền Thiên cũng để Tư Không Đỉnh hơi bị chấn động, dĩ nhiên trong nháy mắt xuyên toa hư không hơn hai trăm vạn dặm.
Nhất Tinh Đế Giả, cự ly xuyên toa hư không đó là hơn một trăm vạn dặm, Nhị Tinh Đế Giả là hơn hai trăm vạn dặm, Tam Tinh Đế Giả là hơn ba trăm vạn dặm.