Thần sắc Lâm Mẫn mặt ngưng trọng, ánh mắt của hắn nhìn bốn phía Âm Dương tuyệt cốc và băn khoăn.
Phóng nhãn nhìn qua thì bốn phía có lôi điện và hỏa diễm vờn quanh, cuồng phong gào thét, còn có khí tức đóng băng. Âm Dương tuyệt cốc này tràn ngập lực lượng hủy diệt, cũng không biết vì sao chúng tụ tập ở nơi này.
Lâm Minh từng bước đi về phía trước, cùng Tiểu Ma Tiên đi tìm Hoang Nhân Phần Mộ.
Nhưng mà đi tìm một hồi lâu. Lại phát hiện Âm Dương tuyệt cốc là tử cốc. Chỉ có cửa vào không có cửa ra. Hơn nữa diện tích cũng xa không bằng Lâm Minh tưởng tượng, căn bản không tìm thấy manh mối Hoang Nhân Phần Mộ. – Lâm ca, Hoang Nhân Phần Mộ thực sự ở cùng với Âm Dương tuyệt cốc sao? Chúng ta không tìm thấy đường ra…
Lâm Minh không nói một lời. Ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào hư không.
Không gian trước mặt vặn vẹo chấn động, cho hắn cảm giác quái dị.
Trong Âm Dương tuyệt cốc này, pháp tắc Tu La Thiên Đạo không đâu không có, trong nội tâm Lâm Minh suy diễn những pháp tắc này biến hóa.
Loại suy diễn này giống như vô hình khống chế pháp tắc Tu La Thiên Đạo cho hắn dùng, thăm dò Âm Dương tuyệt cốc một lần.
Kết quả phát hiện trong hư không trước mặt tỏa ra khí tức hoang vu và tang thương.
Có cổ quái!
Ánh mắt của hắn lóe lên, Phượng Huyết Thương đánh ra, trực tiếp đánh nát hư không.
Đây là tiết điểm, đúng lúc là một điểm không gian yếu ớt nhất mà pháp tắc Tu La Thiên Đạo cảm ứng ra.
Vốn không gian chấn động bỗng nhiên bị lực trùng kích mạnh mẽ, chúng vỡ tung thành nhiều mảnh.
Lúc này một đạo khí tức thiên địa sơ khai, xa xưa tối nghĩa ập tới.
Lâm Minh phóng nhãn nhìn lại, thình lình phát hiện bên trong linh lực mờ mịt. Nhìn qua là một thế giới rộng lớn không có giới hạn.
Tâm niệm của hắn khẽ động, vội vàng lách mình tiến vào.
Tiểu Ma Tiên cũng đi theo sau lưng hắn tiến vào.
– Đây là…
Vừa tiến vào trong đó, Lâm Minh bị tình cảnh trước mặt làm rung động.
Đây quả nhiên là một thế giới độc lập, một điểm không gian yếu ớt kia chính là tiết điểm của nó.
Vừa vào không gian này, bọn họ đang đứng trên không trung, nhìn qua đây là thế giới to lớn.
Thế giới này vô biên vô hạn, chỉ mặt đất bên dưới đã không nhìn thấy điểm cuối cùng.
Bao quát bên dưới, có thể nhìn thấy đất xám kéo dài tới chân trời, có thể nhìn thấy dòng sông dài uốn lượn.
Trên mặt đất còn có ngọn núi cao màu đen cao mười vạn trượng.
Lâm Minh tập trung nhìn vào, nhìn thấy những hắc ảnh này chính là huyền quy to lớn, giống như như núi cao bao phủ cả mặt đất.
Mai rùa vươn vào trong đám mây, bao phủ trong mây mù.
Huyền quy tỏa ra khí tức tang thương tự nhiên, cho Lâm Minh cảm giác giống như ở trong Vạn Cổ Ma Khanh, giống khí tức của Hắc Long Long Tôn.
Những huyền quy này tuyệt đối là thần thú.
– Lâm ca ngươi xem… Trên lưng những con rùa này có quan tài…
Tiểu Ma Tiên cũng khiếp sợ, ánh mắt của nàng nhìn qua phương xa.
Lâm Minh nhìn theo lời nàng nói, chỉ thấy trên lưng mỗi mai rùa là một quan tài bằng đồng xanh…
Ông ông ông
Một luồn linh lực dao động từ trong những quan tài này bắn ra ngoài, tràn đầy thiên địa.
Vô số phù văn trùng kích vào những linh lực này, giống như ngân hà rủ xuống.
Nhìn thấy những quan tài này, nội tâm Lâm Minh bị chấn nhiếp, khí thế bên trong khiến tâm thần của hắn chấn động.
Những quan tài này giống như một cung điện to lớn dài vài vạn dặm mặc dù là bàn lĩnh cự nhân nằm trong quan tài chỉ chiếm một góc hẻo lánh mà thôi.
– Đây là Hoang Nhân Phần Mộ? Hai chữ ‘ hoang nhân ’ có ý gì, chẳng lẽ trong những quan tài thanh đồng này chôn cất… Hoang nhân sao?