Nói xong, Giang Nghĩa lập tức gọi điện thoại của Miêu Đồng.
“Alo, Miêu Đồng, ngủ rồi sao?”
“Vẫn chưa, vừa tăm rửa xong, muộn như vậy gọi cho tôi có chuyện gì sao?”
“Ừ, có chút chuyện.”
“Chuyện gì?”
“Tôi… nhớ cô rồi, nhớ đến thân thể đầy đặn khêu gợi của cô, hận không thể lập tức gặp mặt cô, có được không?”
Đầu bên kia điện thoại im lặng hồi lâu.
“Giang Nghĩa, anh lại muốn tìm tôi giúp cái gì?
Ha ha, xem ra Miêu Đồng này cuối cùng cũng thông suốt.
Giang Nghĩa nghiêm túc nói: “Tôi đã sửa chửa một chút kế hoạch hạng mục của cô lần trước, hy vọng cô sau này lúc phát triển hạng mục trung tâm hạng mục thành phố ngầm, có thể làm theo yêu cầu của tôi.”
“Hừ, tôi biết mà, anh tìm tôi chắc khôgn có chuyện tốt gì. Cho anh 30 phút chạy đến, qua thời gian này bản cô nương thì không chờ nữa.
“Đến ngay!”
Hôm sau, bộ phận nghiên cứu phát triển khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.
Cả bộ phận đều trong không khí vô cùng căng thẳng nghiêm túc, bởi vì sai lầm của Từ Hoài Trung, làm người cả bộ phận đều bị liên lụy.
Chủ tịch đã ra lệnh, trong khoảng thời gian này ai thể hiện không tốt, thì cuốn gói cút đi.
Hơn nữa còn tạo ra KPI tương đối nghiêm khắc, không hoàn thành cũng phải rời đi.
Chỉ có một người là ngoại lệ.
Đó chính là Giang Nghĩa.