Canh Bái vội vàng nhặt lên, càng xem sắc mặt càng trắng, càng xem mồ hôi lạnh càng nhiều, đợi sau khi xem xong một chữ cuối cùng lập tức quỳ xuống tại chỗ hô to oan uổng. Nói Canh gia cũng không dám cất chứa bất kỳ tâm tư ngỗ nghịch phạm thượng nào, lời khai của Lam Uyển nghịch tặc này tất cả đều là vu cáo!
Lý Duyên Ý mắng: “Canh gia là cái gì, là hoàng thân quốc thích! Là mẫu tộc của đương kim Thái hậu! Nếu ngươi thật sự an phận thủ thường, người ta làm sao lại có cơ hội hãm hại đến trên đầu của Quốc cữu ngươi chứ?! Việc này ngươi có tham dự trong đó hay không rồi lại tham dự bao nhiêu trong lòng tự hiểu rõ! Chớ nói quả nhân không lưu tình nể mặt ngươi, nếu không nể tình ngươi là thân cữu cữu của ta, Canh gia có bao nhiêu cái đầu cũng không đủ chém!”
Canh Bái: “Thần……”
Lý Duyên Ý: “Đừng nói ngươi không dám! Ngươi không dám cũng đã có thể thông đồng cùng dư nghiệt Tạ gia, ngươi nếu dám, hôm nay quả nhân đã mất mạng trong tay ngươi rồi! Canh Bái ngươi liền đăng cơ xưng đế rồi?!”
Canh Bái cơ hồ dán mặt trên mặt đất: “Thần cho dù chết cũng tuyệt đối không dám có tâm tư này! Bệ hạ minh giám a!”
Lý Duyên Ý cầm lấy chén trà trên bàn uống thuận khí, trì hoãn hồi lâu mới bước tới nâng Canh Bái dậy, nói lời chân thành:
“Cữu cữu a! Ngươi nên biết quả nhân cũng không dễ dàng, biến pháp mà hiện giờ quả nhân muốn thi hành quả thật có tổn hại một chút đến lợi ích của Canh gia. Nhưng Canh gia là mẫu tộc của Thái hậu, chẳng phải cũng là thân nhân của quả nhân sao? Quả nhân làm sao lại thật sự để cho Canh gia bị tổn hại? Án quyển này được đưa tới chỗ quả nhân là dừng, mong rằng cữu cữu có thể thông cảm cho nỗi khổ tâm của quả nhân, đừng chỉ coi trọng chút lợi ích nhỏ nhặt này, mọi việc phải lấy xã tắc Đại Duật làm trọng! Tuyệt đối không nên để cho người khác lại tìm được cơ hội lợi dụng, Canh gia mới là hậu thuẫn vững chắc nhất của quả nhân.”
Canh Bái vội quỳ xuống tạ ơn: “Canh gia trên dưới thề chết tận hiến! Tuyệt đối sẽ không cô phụ kỳ vọng to lớn mà bệ hạ hôm nay dành cho!”
Lý Duyên Ý gật đầu nói: “Canh Dụ cứ để hắn đi ra ngoài hảo hảo rèn luyện một phen, cữu cữu không thể lại cưng chiều.”
Canh Bái: “Dạ!”
Lý Duyên Ý: “Còn có một chuyện, Loan Cương nói không sai, quả nhân bị hành thích không phải là chuyện nhỏ, chuyện này quả thật phải có người gánh chịu trách nhiệm. Cữu cữu hẳn là biết nên làm thế nào.”
“Chuyện này……” Canh Bái ngẩng đầu, nhìn thấy sát khí dày đặc trong mắt Lý Duyên Ý, vội cúi đầu đáp, “Cựu thần hiểu rõ.”
“Đúng rồi, còn có một chuyện.” Lý Duyên Ý không rõ, Canh Bái luôn luôn chỉ biết dùng miệng lưỡi chọc người phiền chán, lần này vì sao lại đột nhiên làm bừa, thậm chí còn dám động đến biện pháp hành thích tranh công. Hỏi ra mới biết được, hóa ra sau lưng có người xúi giục.
“Vân Mạnh tiên sinh, Phương Hoài Viễn?” Lý Duyên Ý biết người này, “Hắn không phải là mưu sĩ của Tạ Phù Thần sao? Làm sao lại tới quý phủ của ngươi?”
Canh Bái đành phải đem tiểu tâm tư trong tận đáy lòng hắn nói ra. Hắn xem Vệ Đình Húc là cái gai trong mắt, mà mưu sĩ của Tạ Phù Thần tất nhiên cũng là hận Vệ Đình Húc. Vốn tưởng rằng Vân Mạnh tiên sinh này chắc chắn sẽ không lừa gạt hắn, không nghĩ tới sau khi sự việc bại lộ Phương Hoài Viễn lại là người đầu tiên chạy trốn, một cọng lông cũng tìm không thấy. Hiện tại nghĩ lại cũng không biết người này là có tâm tư gì.
Lý Duyên Ý không ngờ mình chỉ tùy ý hỏi một chút lại hỏi tới được một điểm kỳ lạ nhất.
Vân Mạnh tiên sinh?
Từ ngự thư phòng đi ra, Canh Bái vốn muốn cầu kiến Thái hậu, không ngờ lại bị ăn bế môn canh ở chỗ Thái hậu, còn bị Vương cô cô giáo huấn một trận, coi như hoàn toàn mất hết lệ khí, đây chính là quả báo cho việc làm trước đó.
Hai ngày sau, Canh Dụ dẫn đầu hướng Hoàng thượng dâng tấu, buộc tội Loan Cương cùng dư đảng Tạ thị cấu kết, ý đồ mưu phản. Vệ Đình Húc cũng ở trên triều đường xuất ra thư tín mật hàm liên hệ qua lại giữa Loan Cương cùng dư đảng Tạ thị mà nàng truy tìm được. Loan Cương không nghĩ tới chính mình lại trở thành người chịu tội thay, trong lúc đang hô to oan uổng, Quan Huấn lại trình lên toàn bộ lời khai của Lam Uyển nghịch tặc, hết thảy nước chảy thành sông, chứng cứ vô cùng xác thực.
Ngay cả quá trình thẩm vấn cũng không có, Loan Cương trực tiếp bị định tội mưu nghịch, di tộc.
Cùng lúc đó, tiền nhiệm Trung lang tướng Tiêu Nan đột nhiên bị nhiễm kiết lỵ, bạo bệnh mà chết.
Lý Duyên Ý không thể để cho mọi người biết Tiêu Nan là dư nghiệt Tạ gia, cấu kết Quốc cữu muốn hành thích Hoàng thượng, nếu không quần thần nhất định sẽ dâng tấu khuyên can, yêu cầu tra rõ thân phận lai lịch của từng người bên trong Truy Nguyệt quân, nhất định sẽ tổn hại đến căn cơ của Truy Nguyệt quân, làm cho kẻ dụng tâm nghi ngờ tư cách của cấm vệ quân. Huống hồ một khi bắt đầu truy tra, với tư cách là Giáo úy, nếu thân phận thật sự của Chân Văn Quân bị bại lộ, đối với Lý Duyên Ý mà nói cũng là một chuyện khá nan giải.
Cho nên Tiêu Nan từ khi bị bắt giam vào chiếu ngục thẩm vấn liên tục cho đến khi “bệnh chết”, toàn bộ quá trình đều không hề công khai, tất cả mọi người đều biết nàng mất tích, nhưng số người biết được tăm tích thật sự của nàng đã ít lại càng ít.
Quan Huấn cởi quan bào trở lại trong phủ, trong lúc Khương Vọng giúp hắn thay y phục, Quan Huấn thở dài: “Hai bàn tay này của ta, rốt cuộc đã không còn sạch sẽ nữa rồi.”
Sắp tiến vào năm Chiếu Vũ thứ tư, trưởng tử của Canh Bái Canh Dụ ngoan ngoãn đi đến bắc cương làm phó tướng của Bạc Khâm, Canh Bái chưa từng buộc tội chưa từng tìm đến Vệ Đình Húc gây phiền toái thêm nữa, tạm thời biến thành một con mèo nhà thành thành thật thật.
Chân Văn Quân có công hộ giá, cũng vì bù đắp cho nàng từng phải vào chiếu ngục chịu tội, Lý Duyên Ý phong cho nàng làm Truy Nguyệt quân Trung lang tướng, cũng là vị Trung lang tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đại Duật.
Vệ Đình Húc có công diệt trừ nghịch đảng, được thăng làm Bí thư giám, trở thành người đứng đầu của Bí thư đài.
Lý Duyên Ý một lần nữa tổ kiến Truy Nguyệt quân, trọng trách tuyển chọn người rơi vào trên vai A Hâm. Chuyện này hiển nhiên là được tiến hành trong âm thầm lặng lẽ.
Chuyện A Hâm trở lại Nhữ Trữ Canh Thái hậu đã sớm biết, trước đây người còn ở bắc cương Canh Thái hậu đã chịu không nổi phái thích khách muốn giết chết A Hâm, hiện giờ A Hâm về tới Nhữ Trữ quả thực giống như đã giẫm phải cái đuôi của Canh Thái hậu, làm cho nàng tức giận đến mức toàn thân đều là gai nhọn, cách mấy dặm cũng có thể ngửi được mùi khói lửa của nàng.
Canh Thái hậu đã từng tìm đến Lý Duyên Ý rất nhiều lần, lần nào Lý Duyên Ý cũng đúng lúc né tránh, làm cho Canh Thái hậu uất nghẹn không có chỗ trút. Từng có mấy lần Canh Thái hậu muốn trực tiếp tiến vào Thái Cực điện tìm Lý Duyên Ý, dù sao thì thời gian nàng ở bên trong Thái Cực điện cũng dài nhất, có mặt ở bên trong hay không chỉ cần xem Truy Nguyệt quân có canh giữ ở bên ngoài hay không là biết ngay. Không nghĩ tới Canh Thái hậu muốn đi vào lại bị Chân Văn Quân ngăn cản. Chân Văn Quân là Trung lang tướng phụ trách an nguy của Lý Duyên Ý, chỉ cần chưa được sự ưng thuận của Lý Duyên Ý, ai cũng không thể xông vào Thái Cực điện, bằng không Chân Văn Quân có quyền tiền trảm hậu tấu.
Canh Thái hậu giận dữ, trách mắng Chân Văn Quân: “Ngươi lại dám ngăn cản ai gia!”
Chân Văn Quân quỳ trên mặt đất nhẹ giọng nói: “Vẫn thỉnh Thái hậu chớ làm khó vi thần.”
Cách hành xử của Chân Văn Quân là có lý, bất luận xét về phương diện nào cũng thuyết phục. Từ sau khi Lý Duyên Ý đăng cơ Canh Thái hậu đã hoàn toàn ủy quyền, không tiếp tục buông rèm chấp chính nữa. Các đại thần lúc trước biết chuyện nàng buông rèm chấp chính cơ hồ đã bị thay đổi hết toàn bộ, bất quá chỉ trong thời gian gần bốn năm, Canh Thái hậu đã không còn địa vị đặc biệt quan trọng như trước kia khi nắm Hoài Đế trong tay. Canh Thái hậu hiện tại chỉ là một lão thái thái không thường xuyên lộ diện, chân chân chính chính sống ở bên trong cung đình và trong miệng mọi người.
Canh Thái hậu biết Chân Văn Quân là thân tín do Lý Duyên Ý một tay đề bạt, nếu như Canh Thái hậu cố ý gây khó dễ cho Chân Văn Quân chỉ sợ sẽ bị người khác phỏng đoán nàng cùng Lý Duyên Ý mẹ con bất hòa. Cho dù không phỏng đoán như vậy, nếu lại tiếp tục hồ nháo thì nàng cũng khó thoát khỏi tiếng xấu già mà không kính. Canh Thái hậu thân là Thái hậu không thể so đo với một thần tử tận trung cương vị, nàng chỉ có thể nén giận rời đi.
Bên này Canh Thái hậu lửa giận hừng hực, bên kia Lý Duyên Ý ngược lại ngoan ngoãn tự mình tới cửa thỉnh an. Không đợi Canh Thái hậu tức giận, đã đem hai tiểu hài nhi đi theo bên mình dẫn tới trước mặt Thái hậu, bảo bọn họ quỳ xuống gọi “Hoàng tổ mẫu”.
Một tiếng “Hoàng tổ mẫu” ngọt ngào này trong nháy mắt đã dập tắt tà hỏa nhiều ngày nay của Canh Thái hậu, nàng nhìn nhìn hai tiểu hài nhi long lanh trong sáng, lại nhìn nhìn nụ cười bình tĩnh tự nhiên của Lý Duyên Ý, không thể tin nổi.
Hai tiểu đồng một nam một nữ khoảng chừng năm sáu tuổi, thiên chân khả ái lại mang theo dáng vẻ thông minh cùng quý khí đặc hữu của hoàng thất, cực kỳ lễ phép quỳ xuống đất hành lễ. Canh Thái hậu nhận ra hai hài nhi này, trước kia đã từng bái lạy mừng thọ nàng. Hài tử trong dòng họ đến mừng thọ rất nhiều, có thể làm cho Canh Thái hậu có ấn tượng nhất định là người danh tiếng nổi bật, sự lựa chọn của Lý Duyên Ý quả thật không có bất kỳ khuyết điểm gì.
Lý Duyên Ý giải thích nói Mục nhi cùng Cung nhi là hoàng trữ được tuyển ra từ trong dòng họ, sau này chính là Hoàng tử của nàng, nàng sẽ dốc lòng bồi dưỡng hai người bọn họ, chọn một trong hai phong làm Thái tử, mai sau sẽ kế thừa ngai vàng.
Canh Thái hậu không nghĩ tới Lý Duyên Ý lại lặng lẽ không nói tiếng nào mà nhận hai hài tử làm con thừa tự, chuyện này cũng không nói với người làm mẹ như nàng đây, nhất định là không muốn nàng nhắc tới. Hiện giờ ván đã đóng thuyền mới mang đến trước mặt, thứ nhất là nhổ đi cái gai đã đâm rất lâu vào giữa hai mẹ con các nàng, xem như là lui một bước. Nàng tuy rằng vẫn chưa lập Hậu đã có Hoàng tử, nhưng Canh Thái hậu cũng không tiện tiếp tục thúc giục nàng ngay tức khắc lập Thái tử nữa, dù sao Lý Duyên Ý cũng vừa mới đăng cơ không bao lâu, còn chưa tới bốn mươi tuổi chính là lúc thân thể tráng kiện, chờ các Hoàng tử đều trưởng thành rồi lại lập cũng không muộn. Mặt khác Lý Duyên Ý cũng mượn cơ hội này để bày tỏ thái độ của chính mình, tuyệt đối sẽ không bị người khác thao túng, chuyện không muốn làm tuyệt đối sẽ không làm, chuyện muốn làm trước tiên cứ làm cho tốt rồi mới nói cho ngươi biết kết quả. Tựa như hai vị Hoàng tử được nhận làm con thừa tự này cũng đều là Lý Duyên Ý tự mình tuyển chọn rồi mới báo cho Canh Thái hậu biết một tiếng, bất luận Canh Thái hậu có thích hay không, người được chọn cũng đã định rồi, là Lý Duyên Ý nàng tự mình quyết định.
Canh Thái hậu kéo Mục nhi cùng Cung nhi đến, tinh tế tỉ mỉ ngắm nhìn bọn họ, một nam một nữ, Lý Duyên Ý thật sự là một chút nhược điểm cũng không muốn để cho người khác bắt được.
Nhìn Canh Thái hậu vui vẻ tươi cười mang theo Mục nhi Cung nhi đi đến Dịch Tĩnh viên ngắm hoa, Lý Duyên Ý hiểu rõ nỗi lòng mẫu hậu đã hống được nàng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng đi hướng đến Thái Cực điện.
Lúc trước nàng vẫn luôn kéo dài chuyện hoàng trữ chính là muốn chờ cho bí thuật nữ nữ sinh tử của Trường Ca quốc tới tay sau đó cùng A Hâm thực tiễn. Vốn trong lòng tràn đầy mong đợi nhưng không nghĩ tới lại chỉ là mưu kế của Vệ Đình Húc mà thôi. Lý Duyên Ý đối với bí thuật nữ nữ sinh tử đã không còn ôm hi vọng gì nữa, không bằng mau chóng xác định hoàng trữ để lấp kín miệng Thái hậu, mọi sự sau này chờ sau khi giải quyết xong những chuyện quan trọng như Hải Nạp biến pháp cùng Vạn Hướng Chi Lộ rồi quyết định cũng không muộn.
A Hâm giúp Lý Duyên Ý bí mật chọn lựa một nhóm nữ tử tinh tráng bổ sung vào trong Truy Nguyệt quân, những tân binh này có người xuất thân bần cùng, A Hâm cho các nàng một ngụm cơm ăn cứu lấy các nàng một mạng, cũng có những nữ tử có tư chất hoặc thượng võ xuất thân từ trong dòng họ của Lý Duyên Ý. Những người này trước khi được tuyển làm dự trữ quân của Truy Nguyệt quân A Hâm đều đã tự mình điều tra thân thế bối cảnh của các nàng, chỉ cần là người có một ít khả nghi cũng không thể tiến vào trong hàng ngũ dự trữ quân. Một khi đã được tuyển vào trong quân, A Hâm liền triển khai đợt huấn luyện giống như địa ngục đối với các nàng, lấy tiêu chuẩn tử sĩ đến bồi dưỡng các nàng.
A Hâm có tư cách tổ kiến hơn so với bất kỳ người nào khác, huấn luyện một đội Truy Nguyệt quân hoàn toàn mới, hiện giờ nàng cũng là người mà Lý Duyên Ý tín nhiệm nhất.
A Hâm đang chậm rãi thay máu cho Truy Nguyệt quân, mà tân nhiệm Trung lang tướng của Truy Nguyệt quân Chân Văn Quân đã thay đổi thành quan phục thêu hình trăng tròn huy hoàng rực rỡ, chỉnh quan mão, hai cánh tay giang mở, cuộn sóng trên cổ tay áo trông rất sống động, tựa hồ có thể cảm nhận được một tia thủy khí nơi bờ biển.
Vệ Đình Húc giúp nàng cài chặt đai lưng bằng vàng đính huy hiệu trúc nguyệt lên trên ngực áo, tỉ mỉ ngắm nhìn tư thế oai hùng của Chân Văn Quân mà khó nén được ý cười.
Chân Văn Quân có chút ngượng ngùng chẳng biết từ đâu đến, có lẽ là bởi vì được thăng quan, cũng có lẽ là bởi vì hôn kỳ của hai nàng rốt cục đã được xác định.
Pháp lệnh đồng tính thành hôn đã được định ra, cần phải có người đi đầu thi hành thúc đẩy, Lý Duyên Ý đích thân giúp các nàng tuyển chọn ngày.
Sang năm, ngày tám tháng hai năm Chiếu Vũ thứ tư, là ngày lành tháng tốt thích hợp để thành thân.