Vừa mới tiến lên, Lôi Điện liền oanh kích đến, cổ tay khẽ đảo, trường kiếm nghênh đón.
Răng rắc!
Một hồi điện mang đan vào, toàn thân Nhiếp Vân chấn động, điện mang biến mất.
– Quả nhiên có thể!
Thấy dòng điện cuồng bạo không phá huỷ được trường kiếm, cũng không có lực lượng bạo ngược truyền lại, Nhiếp Vân hưng phấn cười ha ha, cầm trường kiếm trong tay, thẳng tắp bay vào trung tâm.
Oanh! Oanh! Oanh!
Càng vào bên trong, Lôi Đình càng đáng sợ, từng đạo Lôi Điện vừa thô vừa to từ bốn phương tám hướng tuôn qua, để cho hắn luống cuống tay chân.
– Ngăn trở, ngăn trở… Ngăn trở!
Trong nội tâm hét lớn, Võ Đạo đan điền nhanh chóng vận chuyển, kiếm thuật của Nhiếp Vân ở dưới Lôi Điện bức bách, lần nữa đã có tiến bộ.
– Nhất Kiếm Hoàn Vũ!
Đột nhiên, trong nội tâm khẽ động, một bộ kiếm ý chảy xuôi ở trong óc, Nhiếp Vân đẩy diễn ra thức kiếm pháp thứ hai.
Thức thứ nhất gọi Nhất Kiếm Phá Trần, mà thức thứ hai, thi triển ra kiếm quang bao trùm chư thiên hoàn vũ, giống như thiên nữ tán hoa, không chỗ nào không có!
Nhất Kiếm Hoàn Vũ!
Tự nghĩ ra kiếm pháp, đã có hai chiêu.
Vù vù vù!
Vừa sáng tạo ra Nhất Kiếm Hoàn Vũ, đầy trời đều là bóng kiếm, Lôi Điện chung quanh bị quét sạch, không còn chật vật như vừa nãy nữa.
Một chiêu kiếm pháp để cho thực lực của Nhiếp Vân tăng lên gần gấp đôi!
– Nhất Kiếm Phá Trần, Nhất Kiếm Hoàn Vũ… hai bộ kiếm pháp này cũng là vì hoàn thành ba sự kiện kia mà sáng tạo ra, kỳ thật mục đích chủ yếu vẫn là vì Nguyệt Nhi… Không bằng trọn bộ kiếm pháp gọi là Liên Nguyệt kiếm thuật a!
Nhiếp Vân định ra danh tự cho cả bộ kiếm quyết.
Hai chiêu kiếm pháp này hỗ trợ lẫn nhau, đều là vì hoàn thành ba sự kiện kia mà sáng chế, mang theo tưởng niệm đối với Đạm Đài Lăng Nguyệt, không bằng gọi là Liên Nguyệt kiếm thuật!
– Tới gần…
Đã có hai chiêu Liên Nguyệt kiếm thuật nghịch thiên, cầm trong tay Bắc Đẩu kiếm, rất nhanh tiếp cận Lôi Đình chi châu.
Bàn tay đưa về phía trước, một giọt huyết dịch liền bay qua.
– Ngươi muốn luyện hóa ta? Trước chiến thắng ta rồi nói sau…
Huyết dịch còn chưa tới trước mặt Lôi Đình chi châu, đột nhiên một thanh âm vang lên, chỉ thấy hoa mắt, Lôi Đình chi châu màu vàng rõ ràng nhẹ nhàng nhoáng một cái, biến thành một thiếu niên không lớn.
Linh Dược ngàn năm còn có thể sinh ra linh trí, Lôi Đình chi châu này không biết tồn tại bao nhiêu vạn năm, rõ ràng cũng sinh ra linh trí, giống như người bình thường, đã có ý nghĩ của mình.
Ầm ầm!
Lôi Đình chi châu biến hóa thành thiếu niên vừa xuất hiện, mây đen chung quanh liền tạo thành một không gian bịt kín, cái không gian này khắp nơi tràn ngập Lôi Điện chi lực, vách tường chung quanh cũng do Lôi Điện tạo thành, nhìn trình độ cường đại, mặc dù thực lực của Nhiếp Vân bây giờ, cũng không thể phá nổi, không cách nào đi ra ngoài.
– Ở chỗ này chiến đấu với ta, thắng ta, ta liền cho ngươi luyện hóa, trở thành bảo bối của ngươi, thất bại, sẽ bị ta thôn phệ, trở thành chất dinh dưỡng của ta!
Khóe miệng của thiếu niên Lôi Đình giương lên.
– Xem động tác của ngươi lão luyện như vậy, nên giết không ít người đi à nha…
Thiếu niên Lôi Đình này, vừa xuất hiện liền bố trí xuống không gian, làm cho không người nào có thể chạy ra, rất rõ ràng thường xuyên làm chuyện loại này, chỉ sợ người bị hắn thôn phệ đã nhiều vô số kể.
– Là có mấy người bị ta ăn, trong đó còn có một Tiên Quân!
Thiếu niên Lôi Đình liếm liếm đầu lưỡi.
– Tiên Quân?
Trái tim của Nhiếp Vân co lại.
– Đúng vậy, một Tiên Quân vừa mới tấn cấp mà thôi, muốn luyện hóa ta, bất quá không phải là đối thủ của ta, bị ta giết…
Thiếu niên Lôi Đình nói.
– Tiên Quân…
Nhiếp Vân hít sâu một hơi, chém chết cảm xúc khẩn trương.