– Bằng không ta đều giết các ngươi!
Nàng thật đúng là không phải chỉ nói suông, trên thân kiếm từng viên từng viên thần văn kỳ dị tỏa ra, toàn diện kích phát uy năng trong đó, để sức chiến đấu của nàng tăng lên tới một độ cao mới.
Lăng Hàn có chút vất vả.
Lực lượng của hắn không kém đối phương, nhưng ở trên quy tắc kém có chút nhiều, vừa mới đạt đến tiểu cực vị trung kỳ mà thôi, bởi vậy sức chiến đấu thông thường của hắn cũng là trung cực vị sơ kỳ, không cách nào lại vượt qua sức chiến đấu một tinh.
Đương nhiên, cái này là không tính Cửu Thiên Hỏa, Sâm La Cửu Tuyệt Trận vào, cũng không có tính toán thể phách của hắn, những cái này không có chịu đến quy tắc Minh Giới ảnh hưởng.
Câu Lực thấy hắn vất vả né tránh chống đỡ, không khỏi lộ ra vẻ đồng tình nói:
– Huynh đệ, nếu không chịu được nữa liền không nên liều chết, ngoan ngoãn nhận lỗi với vị tiên tử này, tiên tử niệm tình ngươi lần đầu sai lầm, tất nhiên sẽ tha thứ ngươi.
Cô gái kia tức điên, nhà nàng tổng cộng mới có năm con Lục Bảo Kê, mỗi một con đều là nàng dốc lòng chăm sóc nuôi lớn, ngay cả nàng cũng không nhịn được ăn, bây giờ lại bị hai tặc nhân này trộm ba con, để nàng làm sao có thể không giận, hận không thể chém hai người này thành vạn đoạn.
– Rõ ràng là ngươi ăn trộm, ta chỉ là đi ngang qua, bị liên lụy.
Lăng Hàn thở dài.
Câu Lực kinh hãi đến biến sắc:
– Huynh đệ, cơm có thể ăn bậy, nhưng không thể nói lung tung được, rõ ràng ngươi là kẻ ăn trộm gà, vì sao phải oan uổng ta? Ta cùng ngươi có oán cừu gì, ngươi cần như vậy sao?
– Ta cùng ngươi lại có oán cừu gì chứ?
Lăng Hàn lắc đầu cười nói, tuy hiện tại rất thảm bại, nhưng hắn ngay cả Thánh Nhân truy sát cũng tránh thoát được, đương nhiên sẽ không lưu ý một Hằng Hà Cảnh trung cực vị.
– Nạp mạng đi!
Thiếu nữ thấy bọn họ đều từ chối, không khỏi càng thêm tức giận, trong một tiếng hét dài, trên người có Băng Hàn chi lực lưu chuyển, toàn bộ thiên địa trở nên lạnh giá, để thần huyết cũng muốn ngưng tụ.
– Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, hảo nam không cùng nữ nhân đấu, huynh đệ, ngươi chống cự a, ca rút lui trước!
Câu Lực hư lắc một chiêu, xoay người bỏ chạy.
Nhưng hắn mới chạy vài bước, không khỏi nhe răng, lắc đầu nói:
– Huynh đệ, ta nói ngươi chạy theo ta là có ý nghĩ?
– Không có ý gì, ngược lại đều là chạy, có bạn cùng đi a.
Lăng Hàn đi theo phía sau Câu Lực thật chặt, hắn đương nhiên không thể đi đổ vỏ ốc.
– Nhưng ca không muốn cùng ngươi làm bạn a!
Câu Lực giơ chân.
– Kháng nghị vô hiệu, chạy mau, nếu không liền bị đuổi theo!
Lăng Hàn cười nói, bởi vì Câu Lực giơ chân một trận, bị hắn vượt qua, mà thiếu nữ đã đuổi lại, một kiếm chém ra, đóng băng ngàn dặm.
Câu Lực vội vã phát lực lao nhanh, hắn cũng theo Lăng Hàn, hiển nhiên ý nghĩ giống Lăng Hàn, không muốn làm con ma đen đủi, căn cứ tác phong nếu như ta chìm xuống, vậy cùng nhau chìm a.
– Huynh đệ, chờ chút a, có cái bạn, không cô độc!
Hắn kêu lên.
– Lăn, ta không quen biết ngươi!
Lăng Hàn xua tay.
– Nhưng ta biết ngươi a, Lăng Hàn Lăng huynh đệ đúng hay không?
Câu Lực ở phía sau gọi, âm thanh vô cùng lớn, thật giống như chỉ lo cô gái kia không nghe được vậy.
Dựa vào, cái tên này tuyệt đối là cố ý.
– Ngươi cái ăn trộm gà này!
Lăng Hàn trách mắng.
– Ta là người đứng đắn như vậy, làm sao có khả năng làm chuyện trộm gà bắt chó!
Câu Lực kiên quyết nói, một mặt đại nghĩa lẫm nhiên, một bên miệng lớn gặm thịt nướng.
– Thơm quá!
Hắn không nhịn được khen.
– Đáng chết! Đáng chết!
Thiếu nữ phía sau thì tức điên, không ngừng vung kiếm chém ra, mặc kệ là Lăng Hàn hay Câu Lực, nàng đều muốn bắt xuống.
Lục Bảo Kê của nàng a.
Câu Lực cực kỳ biết làm người tức giận, vừa chạy vừa ăn thịt gà không tính, còn ném xương về phía sau, để thiếu nữ càng phẫn nộ, tóc đen trút về phía trời, hóa thành một đoàn sương vụ rõ ràng.