Tuần Dương xấu hổ lắc đầu, lại lấy một phần văn kiện từ trong túi ra để lên bàn: “Đàn em, anh biết hạng mục nghiên cứu của em chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, đây là hỗ trợ kỹ thuật anh chuẩn bị cho em, có thể giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt của em.”
ti Miêu Đồng có chút hưng phấn.
Nếu là thật, cô ta có thể lập tức nghiên cứu phát triển thành công hạng mục trên tay, tham gia hội triển lãm buổi chiều.
Cô ta kích động đặt tay lên văn kiện, không thể chờ được muốn mở ra.
Tuần Dương cũng không tự chủ lộ ra nụ cười tà ác.
Chính là loại cười như ác ma, nháy mắt làm Miêu Đồng tỉnh lại từ trong trạng thái bị hấp dân, cô ta lập tức nhớ lại lời Giang Nghĩa vừa mới nói.
Cho dù Tuần Dương đưa cái gì cho cô ta, cũng không được nhận!
Mặc dù phần hô trợ kỹ thuật này rất hấp dân, nhưng mà, con người Tuần Dương này không thể tin cậy.
Miêu Đồng đã chịu thiệt một lần, không thể liên tục chịu thiệt hai lần, lần trước đó cô ta không tin Giang Nghĩa, lựa chọn tin tưởng Tuần Dương, kết quả trả ngược 15 tỷ, lần này, cô ta dứt khoát quyết đoán lựa chọn tin tưởng Giang Nghĩa.
Cô ta rất quả quyết đẩy văn kiện về.
“Ý tốt tôi nhận.”
“Không phải kết quả nghiên cứu phát triển của mình, có nghĩa là đạo.”
“Đây đối với tôi mà nói là một loại nhục nhã, tôi sẽ không nhận, anh đi đi.
Tuần Dương ngẩn người, đây là cái lý do xiên vẹo gì?
Anh ta lại nói: “Anh biết em vân đang còn giận anh chuyện lần trước, cho nên anh mới chuẩn bị phần văn kiện này để xin lõi, em không nhận, anh rất khó đó.”
“Khó?” Miêu Đồng cười ha ha: “Anh không nên ép tôi, nếu không tôi sẽ không khách khí với anh nữa.”
Người phụ nữ tính tình quật cường này, một khi đã quyết định chuyện gì, sẽ không thay đổi.
Tuần Dương cũng là bất đắc dĩ.