Khúc Yên giật mình thoát tim:”Ca, cái gì vậy?”
Thẩm Tây Thừa đanh mặt hỏi cô:”Nảy giờ em suy nghĩ ling tinh gì vậy? Đến mức tôi gọi em cũng không nghe.”
Khúc Yên cười hì hì gắp miệng thịt vào bát anh:”Suy nghĩ xem chứa bao nhiêu mỹ nhân thì sẽ đủ”
Anh nhìn cô:”Mình em là đủ rồi.”
Cô ngước mặt lên, có chút không tin:”Em rất đắc đó, không có gì có thể khiến em ở đây đâu.”
Anh để tay lên bàn, cúi thấp đầu đến chỗ cô:”Một cuốn sổ đỏ cũng đủ gàng buộc em ở lại đây với anh rồi.”
Khúc Yên sững sốt đến mức không nói nên lời, anh lại nói tiếp:”Ngạc nhiên thế làm gì? Em vẫn chưa đủ tuổi.”
Khúc Yên nhếch môi cười:”Chú Thẩm thế này là muốn có vợ rồi à?”
Anh không trả lời, Khúc Yên cười càng lúc càng trở nên xấu hổ. Cúi đầu không muốn nhìn gương mặt đầy vẻ nghiêm túc của anh.
Không lâu sau Thẩm Tây Thừa dẫn cô về phòng mình. Anh quay đầu lại nhìn cô:”Em ngồi trên giường đi.”
Khúc Yên cười tít mắt:”Quan tâm em sao? Có phải sợ em bị nhiễm lạnh không?”
Thẩm Tây Thừa lãnh đạm lấy từ tủ một cái gối khác cũng giống như chiếc gối của anh trên giường. Nhìn cô đáp:”Lên làm ấm giường cho tôi ngủ.”
Khúc Yên xụ mặt xuống, chán nản nhìn anh:”Đúng là đáng ghét.”
Nói xong lại leo lên giường, dựa vào đầu giường mà lấy laptop từ túi đeo ra.
Thẩm Tây Thừa đem chăn che lại chân cô:”Có muốn thay đồ không?”
Khúc Yên nghiêng đầu nhìn anh, rồi lại nhìn xuống người mình:”Không sao, mai em về nhà rồi thay luôn.”
Anh cũng không ép cô mặc thứ mình không thích, nhìn cô đang chăm chú ghi chép gì đó vào vở bài tập cũng không có ý làm phiền cô.
Khúc Yên đột nhiên ngước lên nói với anh:”Anh có bận gì thì giải quyết đi nhá, em không làm phiền.”
Thẩm Tây Thừa lại giường lấy laptop từ dưới gối mình lên, ngồi cạnh Khúc Yên. Im lặng mà xử lý công việc.
Hồi lúc sau điện thoại Khúc Yên có tiếng reo liên tiếp vài tin nhắn. Khúc Yên nhíu mày vì thấy ồn ào, xem người nhắn là Bạc Kiêu nhắn vài cau hỏi thăm thì cô cũng khong vôi trả lời, bật chế độ im lặng rồi ném di động sang một bên, sau đó lại tâm trung làm bài tập.
Thẩm Tây Thừa vén tóc mai cho cô, đây là lần đầu tiên anh thấy được vẻ nghiêm túc cô trong khoảng khắc gần đến thế này. Khí Trên người cô toả ra một loại tri thức của những người học giỏi, vừa nhìn là đã biết rất thích học tập không giống dáng vẻ bố láo đời như Ôn Thành Uy.