– Chỉ là cạnh tranh một cây thương với hắn mà thôi.
Hạo Nguyệt quận vương giấu diếm tình hình xung đột thực tế với Lâm Minh, lão giả áo xanh gật gật đầu, nói ra:
– Ân… Ngươi tốt nhất không nên xung đột với Lâm Minh, cái này Thần Văn Sư trẻ tuổi này tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng! Cửu U Vương cũng phi thường chú ý tới hắn, lần này ta đến Thần Văn Thành là do hắn khuyên ta tận lực giao hảo với Lâm Minh, chuyện này có ích lợi lớn với chúng ta! Ngươi biết, Thần Hư Thần Quốc bảy đại châu cạnh tranh phi thường khốc liệt.
Lão giả áo xanh dường như đón ra cái gì, nhìn qua Hạo Nguyệt quận vương, thâm ý sâu sắc nói ra.
Nghe lão giả áo xanh nói thế thì Hạo Nguyệt quận vương lập tức cảm giác như ăn con ruồi.
– Như thế nào? Ngươi dường như có oán hận với Lâm Minh rất sâu a?
Lão giả áo xanh tuệ nhãn như đuốc, liếc nhìn ra xung đột của Hạo Nguyệt quận vương cùng Lâm Minh dường như không đơn giản như vậy.
– Mặc kệ là nguyên nhân gì, ngươi tốt nhất tận lực đem những này oán hận chất chứa giải quyết hết…
Hạo Nguyệt quận vương khẽ cắn môi, áp chế hậm hực trong lòng, dùng ngữ khí thành khẩn nói:
– Vâng… Hạo Nguyệt hiểu rõ!
Bị Lâm Minh chơi một vố lần trước, còn bị lão giả áo xanh giáo huấn, tâm tình của Hạo Nguyệt quận vương có thể nghĩ.
…
– Hai tỷ, có ai ra giá cao hơn không?
Tống Văn ở trên đài đấu giá hô, tất cả mọi người ở đây đưa mắt nhìn nhau, một ít người do dự dường như định báo giá, nhưng mà không có dũng khí tranh giành với Lâm Minh.
Tài phú của Lâm Minh mọi người đều biết, căn bản không có khả năng vượt qua hắn.
Nhưng mà cảnh giới khác nhau quyết định tầm mắt khác nhau, cuối cùng có ít người hứng thú với long tộc khế ước nhưng không dám tranh với Lâm Minh. Có một ít người thì một đám long hồn kia có giá trị cả tỷ.
– Hai tỷ mốt!
Lão già mặc đạo bào rách nát ra giá!
Hắn là cường giả nửa bước Thiên Tôn, kỳ thật hắn đã có Thiên Tôn Linh Bảo nhưng vẫn có hứng thú lớn với long tộc khế ước!
Hắn là người cô đơn, sau lưng không có thành lập thế lực gì, căn bản không cần dùng thần văn phù của Lâm Minh, cũng không sợ đắc tội Lâm Minh.
Vốn mọi người phần lớn cho rằng Lâm Minh kêu giá tiền đã quá cao rồi. Sẽ đặt dấu chấm dứt cho tranh giành lần này.
– Ah? Người nọ…
Đối phương cũng giống như Lâm Minh, đều ngồi trong gian phong bình thường, hắn không có mở trận pháp cách ly. Làm cho Lâm Minh ẩn ẩn có thể cảm giác được long khí nhàn nhạt trên người của hắn.
– Thì ra là thế. Có long tộc huyết thống sao…
Lâm Minh nhíu mày. Người trong đấu giá hội quá nhiều, trong đó có người có long tộc huyết thống cũng không kỳ quái.
Điều này cũng quyết định long tộc khế ước có tác dụng lớn, cũng không nhỏ hơn hắn.
– Hai tỷ hai!
Lâm Minh đạm mạc mở miệng, âm thanh bình tĩnh.
– Hai tỷ ba!
Lão giả nhíu mày báo giá, đương nhiên hắn biết rõ Lâm Minh thân gia phong phú, nhưng mà không biết Lâm Minh quyết định mua long tộc khế ước này giá bao nhiêu.
Bởi vì huyết mạch nồng độ khác nhau quá lớn, long tộc huyết mạch trong người lão giả này không kém gì Thần Vực tứ đại gia tộc thượng cổ long tộc, nhưng mà thấp hơn Lâm Minh hấp thu Chí Tôn long cốt, lại liên tục tại Vạn Cổ Ma Khanh, cùng Uổng Tử Cốc nhận được khí tức của Hắc Long tẩy lễ, chênh lệch rất nhiều, cho nên hắn cũng không biết được Lâm Minh cũng có long tộc huyết mạch.
– Hai tỷ bốn!
Lâm Minh búng ngón tay, chậm rãi nói ra, biểu lộ tự nhiên giống như điểm tích lũy chỉ là những con số a.
Giá cả tăng lên mức này, lão giả khóe miệng có chút co rúm thoáng một phát, hắn thật sâu liếc mắt nhìn Lâm Minh chỗ phương hướng, trầm giọng nói:
– Người trẻ tuổi, long tộc khế ước này đối với ta mà nói có có tác dụng không lường được, ngươi tốt nhất không nên tranh giành với ta, ngươi đạt được nó thì nó cũng chỉ là một kiện Thiên Tôn Linh Bảo, phung phí của trời! Mà ta đạt được nó có tác dụng không tưởng nổi, ta biết rõ ngươi giàu có, nhưng mà ngươi không phải thực lực có hạn sao? Kết thù hận với ngươi mà nói không tốt đâu…
Lão giả này nói không nhanh không chậm, nhưng vẫn mang theo ý tứ hàm xúc.
Hắn giơ tay lên chậm rãi nói ra.
– Hai tỷ năm!
– Vậy sao?
Lâm Minh mỉm cười, nói:
– Ta vốn tưởng rằng chỉ có mình ta mua, không nghĩ tới vân có ngươi, rất trùng hợp, long tộc khế ước này trong tay của ta có tác dụng lớn, về phần nói nói trong tay của ngươi… Ngươi chỉ có chút long tộc huyết mạch bỏ đi, có cần thiết tỏ ra thần bí không?
Lâm Minh nói một câu khiến lão giả này chấn động, hắn lập tức cảm giác nhìn không thấu thanh niên này, hắn đã thu liễm khí tức long mạch, lại còn bị Lâm Minh nhìn thấu, điều này sao có thể.
Lâm Minh cười nhạt một tiếng, lại nói:
– Ngươi muốn tranh đoạt thì cứ cạnh tranh công bằng, uy hiếp ta? Ngươi cảm thấy hữu dụng sao? – Ba tỷ!
Lâm Minh tiếp tục báo ra cái giá kinh thế hãi tục, mà biểu lộ của hắn vẫn tự nhiên.
Loại vẻ mặt này nếu như đặt trên người kẻ khác có biểu hiện quá giả, dù sao ba tỷ dù là Thiên Tôn lấy ra cũng phải nghĩ kĩ.
Thế nhưng mà đổi với Lâm Minh mà nói biểu lộ này vẫn hợp tình lý.
Tất cả mọi người kiến thức năng lực hấp kim khủng bố của Lâm Minh! Nửa tháng, hai tấm phiếu nợ kiếm được mười tỷ, ai có thể so?
– Ngươi…
Lão giả khẽ cắn môi, ánh mắt oán giận nhìn qua Lâm Minh, vẫn yên lặng lại.
Cho dù hắn khát vọng long tộc khế ước thế nào, hiện tại hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Minh mua đi, ba tỷ đã vượt qua tài phú cực hạn của hắn rồi.
– Ba tỷ, còn có ai ra giá không?
Tống Văn hỏi mấy lần, không có ai tăng giá nữa, lúc này đếm ngược ba tiếng, cuối cùng nhất long tộc khế ước quy Lâm Minh!
Đến tận đây Thần Văn Thành đấu giá hội đối với Lâm Minh mà nói xem như kết thúc mỹ mãn. Hắn muốn đều tới tay rồi.
Long tộc khế ước có giá ba tỷ mặc dù quá lớn, nhưng mà Lâm Minh cũng có thể tiếp nhận, vốn hắn mua được long tộc khế ước với giá hai tỷ, biết được long tộc khế ước này có ẩn chứa một đám long hồn, lại thêm một tỷ cũng không tính là quá thiệt hại.