Vừa dứt lời, trong phương viên hơn trăm trượng xung quanh hắn, trong hư không đột nhiên xuất hiện linh quang chớp động rồi một tầng quang mạc màu xanh hiện lên đem tất cả biển lửa này bao bọc bên trong. Cự thừ vừa thấy cảnh này thì nhất thời há miệng rống to một tiếng rồi phun ra một cột sáng màu đỏ.
“Phốc xuy”, một tiếng. Cột sáng sau khi kích lên quang mạc màu xanh thì dễ dàng xuyên thủng mà qua nhưng sau đó một chút lại chìm nghỉm vào trong đó lại không thấy tung tích đâu nữa. Cự thừ thấy việc này thì hai đầu lông mày chau lại rồi trên hạt châu giữa trán có một quầng sáng mờ lưu chuyển rồi một cái chân trước vừa nhấc hướng về phía xa xa vỗ mạnh.
Ầm ầm một trận nổ vang lên. Một phiến quang hà màu đỏ từ chân trước nó cuốn ra sau đó ngưng tụ lại mà biến thành một cái xích hồng sắc cự trảo nhằm về hướng quang mạc phía trước hung hăng đập xuống. Trảo này cũng không hoàn toàn giống như các loại trảo mang do huyền công biến hóa thành, trảo chưa đến mà tiếng xé không đã vang lên ong ong rồi mấy đạo hồng mang dài gần một thước chợt lóe lên từ cự trảo thoát ra.
“Bịch”, một tiếng, cự trảo đỏ đậm đã đem mảng lớn quang mạc màu xanh một trảo phá vỡ nhưng quang mạc sau khi bị chọc thủng thì để lộ ra bên trong một vùng không gian sâu tối đen, phảng phất như sâu không lường được. Cự trảo màu đỏ đậm không chút do dự lại vung lên, mấy đạo trảo mang lập tức lóe lên rồi chém tới.
Thanh quang đại phóng, phía trước nguyên bản là một vùng hư không thì lại đột nhiên hiện ra vô số đóa thanh liên, thanh liên chi chít, chỉ mấy cái chớp động thì đã phân bố tràn đầy cả khoảng hư không. Hồng mang trảm vào trong đó thì nhất thời bị bao vây ở bên trong.
Cự thừ vừa thấy cảnh này thì trên mặt cả kinh, trong lòng lập tức thúc dục pháp quyết. Nhất thời thể tích của cự trảo đỏ đậm kia liền cuồng trướng tăng lên gấp mấy lần rồi phát ra thanh âm vù vù rồi lại không ngờ nổ tung ra. Một vòng sáng đỏ rực rỡ chói mắt hiện ra đồng thời phát ra tiếng nổ như sấm cuồng tán ra, trong nháy mắt công phu đã biến thành hơn mười trượng.
Thanh liên phụ cận vừa tiếp xúc với quầng sáng này thì không ngờ lại dồn dập hóa thành một cỗ khói xanh biến mất vô tung vô ảnh. Cự tảo đỏ ửng này thật bá đạo, sau khi cũng quay tròn khẽ chuyển lại hướng về phía trước bay đi, bộ dáng muốn mang toàn bộ thanh liên giết chết hết nhưng vào lúc này, trên bầu trời ngân diễm chợt lóe lên rồi một con Hỏa Điểu màu bạc dài gần một thước xuất hiện, hai cánh vừa mở ra đã lóe lên chui đầu vào phía trong hồng quang.
Cự tảo đỏ ửng toàn thân run lên, rồi một trận âm thanh quái dị “Đùng đoàng” liên tiếp tiếng từ trung tâm truyền ra sau đó vầng sáng lấy tốc độ kinh người mà thu nhỏ lại. Một lát công phu sau, vầng sáng đã thu nhỏ lại chỉ còn vài thước mà hồng quang cuối cùng cũng tản ra để lộ ra bên trong con Hỏa Điểu màu bạc kia.
Hỏa Điểu này đem số hồng quang còn sót lại hút vào bụng sau đó đắc ý dương cổ thanh minh một tiếng rồi lập tức ” phanh” một tiếng mà hóa thành vô số điểm ngân diễm mà biến mất không thấy bóng dáng.
Phía dưới Cự thừ thấy việc này thì nét mặt hiện ra thần sắc giận dữ trong miệng gầm nhẹ một tiếng rồi bỗng nhiên hai cái cánh tối đen như mực sau lưng đột nhiên chớp một cái”. Nhất thời một cơn ma phong màu đen từ hư không trống rỗng hiện lên, nó vây quanh ma thú này xoay tròn mà bành trướng lên. Chỉ sau mấy cái chớp động đã hóa thành một cơn lốc cuồng bạo dị thường. Trong lúc đó, từ trong miệng nó cũng phun ra thêm hỏa diễm cuồn cuộn.
Gió mượn thế lửa, hỏa mượn sức gió, hai cái kết hợp lại không ngờ lại tạo thành cảnh không thể tin nổi, lúc này ma phong hỏa diễm biến thành một cỗ phong hỏa đỏ thẫm phóng lên cao. Không chỉ có thế, trong miệng Cự thừ tiếng chú ngữ vừa đứt thì bỗng nhiên vù một cái, một đám mưa phi kiếm phun tới. Phi kiếm này chỉ nhoáng lên một cái đã hóa thành vô số kiếm quang dồn dập chìm vào trong lốc xoáy. Nhất thời trong lốc xoáy có thanh âm sắc nhọn nổi lên đồng thời bên ngoài bỗng nhiên hiện ra vô số đạo tử mang lấy tốc độ kinh người bay đi. Tựa hồ mỗi một giây mỗi phút trôi qua, phong hỏa chi trụ đều to thêm một vòng. Thanh thế cực kỳ kinh người!
Bất quá đúng lúc này, Hàn Lập bên kia cũng đang tạo ra một cảnh tượng khác. Chỉ thấy hắn đang giơ tay bắt quyết thúc dục cả tòa Xuân Lê kiếm trận. Bên ngoài kiếm trận lúc này có vô số ngũ sắc quang điểm đang tập hợp mà đến, chi chít liều mạng hướng về phía quang mạc màu xanh tuôn vào. Trên bầu trời phụ cận, thiên địa nguyên khí biến thành ngũ sắc ánh sáng càng lúc càng nhiều, bao phủ cả bầu trời, đưa mắt nhìn không thấy điểm cuối cùng.
Chẳng biết khi nào Hàn Lập đã đem thiên địa nguyên khí phụ cận tận lực triệu tập tới, vào lúc này trong mắt hắn hàn mang chợt lóe lên rồi đột nhiên thúc dục kiếm trận. Trong trận, một màn quỷ dị xuất hiện.
Chỉ thấy trên trời cao, trong quang mạc hơi có chút mơ hồ rồi bỗng nhiên thò ra một cái dây mây. Lúc vật ấy vừa mới xuất hiện kích thước bất quá chỉ có vài tấc nhưng một lát công phu sau đã cuồng trướng lên đến hơn một trượng hơn nữa còn nhanh chóng sinh sôi, nảy nở, nở hoa kết quả, ngưng kết ra một cái tiểu hồ lô màu xanh biếc.
Đúng lúc này, trên quang mạc bốn phía xuất hiện quang mang kỳ lạ lưu chuyển rồi huyễn hóa ra vô số đóa Thanh Liên. Số thanh liên này đồng loạt nở ra rồi run lên mà phun ra từng đạo kiếm ảnh dài gần một trượng, kiếm ảnh chợt lóe lên rồi dồn dập bay vào trong hồ lô.
Bên ngoài Hồ lô bỗng nhiên hiện lên một vết kiếm màu xanh vô cùng mờ nhạt nhưng lập tức đại lượng ngũ sắc quang hà từ trong quang mạc hiện lên rồi men dọc theo dọc sợi dây mây dồn dập rót vào trong Hồ lô. Vết kiếm trở nên rõ ràng dị thường và có ngũ sắc quang mang chớp động lên không ngừng.
Cái này không ngờ lại đúng là sát thủ đồng, Nguyên khí chi kiếm của Xuân Lê kiếm trận. Loại đại thần thông này phải cần đại lượng thiên địa nguyên khí cung cấp thì mới có thể miễn cưỡng thi triển ra được. Cho nên ngay từ đầu hắn vẫn chưa thúc dục sở trường huyễn thuật của Xuân Lê kiếm trận mà một lòng dùng thần niệm điều động thiên địa nguyên khí phụ cận vì chính mình sử dụng.
Nguyên bản hắn đã sớm làm từ đầu vì sợ bị đối phương cướp lấy quyền điều khiển thiên địa nguyên khí nhưng lại không nghĩ rằng đối phương chỉ chuyên tâm thi triển thần thông của hắn mà không thèm ra tay việc này. Kể từ đó, nguyên khí chi kiếm thuận lợi ngưng kết mà thành đồng thời cũng vẫn đang không ngừng hấp thụ thiên địa nguyên khí bên ngoài khiến cho uy năng càng lúc càng gia tăng.
Cự thừ cũng cảm ứng được thiên địa nguyên khí ngoài kiếm trận cực kỳ nồng hậu đồng thời cũng thấy một màn quỷ dị phát sinh trên không trung nên trong lòng cũng có chút hoảng sợ! Bất quá nó mượn cơ hội tốt này cũng đem bí thuật chuẩn bị xong cho nên quát khẽ một tiếng rồi cũng hướng lên trời cao ngưng trọng nhìn lên.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên từ trên cao truyền đến thanh âm nhàn nhạt của Hàn Lập: “Trảm”. Hồ lô đột nhiên đảo ngược, trong miệng xuất hiện quang mang lưu chuyển một trận rồi lóe lên mà phun ra một đạo kiếm quang. Kiếm quang này dài gần một thước, phía trên có ngũ sắc linh quang chớp động không chừng!