“Cậu Tôn, xong rồi, tập đoàn Nhất Lâm đột nhiên được rót vào một số vốn vô cùng lớn, chúng ta không có cách nào có thể chèn ép được nữa”
“Vậy thì rút lui thôi! Mau rút lui ngay!” Tôn Nghiêm hét lớn, đẩy người phụ nữ ngồi bên cạnh rơi xuống đất.
Sau khi người phụ nữ đó té xuống đất, cô ta cũng không dám nói gì nhiều, vẻ mặt sợ hãi nhìn chằm chằm Tôn Nghiêm, cả người trở nên run rẩy.
“Không còn cách nào để rút lui nữa rồi! Đối phương cố ý để lại toàn bộ cho chúng ta chui vào, bây giờ họ đã hút toàn bộ vốn của chúng ta vào rồi!”
“Không xong rồi cậu chủ Tôn à, bây giờ có một quỹ không rõ nguồn gốc đang áp chế cổ phiếu của chúng ta. Bây giờ toàn bộ vốn của tập đoàn chúng ta đều đã bị hút vào, căn bản không có biện pháp để rút chúng về. Cổ phiếu của chúng ta đang bị người nào đó chèn ép, đã bắt đầu có dấu hiệu tuột giảm nghiêm trọng. Cùng lắm là khoảng năm phút nữa, cổ phiếu của tập đoàn chúng ta sẽ bị hạ xuống ít nhất là một điểm!”
Tôn Nghiêm nghe thấy thế, sắc mặt anh ta trở nên vô cùng khó coi.
Năm phút nữa cổ phiếu sẽ bị hạ xuống một điểm là khái niệm gì chứ?
Công ty công nghiệp Chấn Kiền có tổng tài sản lên tới trăm tỉ, nếu cổ phiếu bị hạ xuống một điểm thì cũng được xem là một con số khổng lồ ! Điều quan trọng hơn chính là chỉ mới năm phút đã bị hạ xuống một điểm, nếu thời gian kéo dài thì chuyện gì sẽ xảy ra chứ? Công ty công nghiệp Chấn Kiền này vốn đang lớn mạnh thế nhưng lại đột nhiên bị rút lại, đương nhiên sẽ gây nên một loạt phản ứng dây chuyền. Đến lúc đó địa vị của Chấn Kiền trong giới kinh doanh ở Đại Hải sẽ bị giảm xuống, hơn nữa còn có thể bị người khác chiếm lấy địa vị này.
Phải biết rằng ở một nơi như Đại Hải thì cho tới bây giờ không thiếu những người có năng lực. Nếu lỡ như Chấn Kiền để lộ một chút sơ hở thì chắc chắn sẽ bị vô số người tấn công.
“Xong rồi! Không ổn rồi! Cậu chủ Tôn à, mạng lưới mạng của chúng ta đã nhận được một thông báo của cảnh sát mạng, chúng ta đã bị điều tra”
“Cậu Tôn à, một loại vi-rút không xác định đã được cấy vào chương trình của chúng tôi và bây giờ tất cả thông tin đã bị giả mạo!”
Từng báo cáo không ngừng truyền ra từ điện thoại.
Sự đắc ý trên mặt Tôn Nghiêm ban nãy đã bắt đầu chuyển thành vẻ lạnh lùng, nghiêm túc.
“Không thể nào! Làm sao có thể! Một công ty tài chính nhỏ của một đám nhà giàu mới nổi thì dựa vào cái gì mà có thể tìm được nhiều cao thủ như thế chứ? Dựa vào cái gì mà còn có một nguồn vốn không rõ lai lịch chuyển vào?”
Cả người Tôn Nghiêm tê liệt ngồi trên ghế salon, nhìn màn hình máy tính trước mắt, đó là thị trường chứng khoán thực tế, cứ mấy giây sẽ thay đổi một lần.