“Ai, thật sự là lãng phí thời gian.”
“Có phải những gì chúng ta vừa nói quá khoa trương, cho nên đã dọa bọn họ hay không?”
“Khoa trương cái gì vậy? Đó là cuộc sống của những người giàu có mà họ chưa bao giờ nhìn thấy. Tôi nói đến chuyện chiếc Ferrari chìm biển, đây là sự thật. Lần trước, khi tôi đi tham dự bữa tiệc đó, những người giàu có thế hệ thứ hai, thực sự đã chơi như vậy. Cậu không biết, nhìn cảnh đó mà trái tim tôi nhỏ máu luôn. Là một chiếc Ferrari đó, để chìm xuống biển còn không bằng đưa cho tôi!”
Bốn người phụ nữ tụ tập lại với nhau, nhỏ giọng nói.
“Các người còn không đi sao?” Giọng nói của Vị Lai đột nhiên vang lên từ phía sau mấy người phụ nữ đó.
Giọng nói này làm bốn người phụ nữ chợt cảm thấy có chút sợ hãi. Người phụ nữ tóc vàng có chút chột dạ nhìn Vị Lai, nói: “Anh quản cũng thật rộng, Chúng tôi không thì có liên quan gì đến anh chứ?”
“Không có quan hệ gì.” Vị Lai lắc đầu: “Nhưng mà các người đang chặn đường của tôi.”
Vị Lai nói xong, lấy một cái chìa khóa xe ra rồi nhẹ nhàng ấn một cái. Chiếc Ferrari mà người phụ nữ tóc vàng đang dựa vào chợt phát ra một tiếng “Tít tít tít”.
Người phụ nữ tóc vàng vẫn sửng sốt.
“Các vị, đừng dựa vào xe của tôi, chọn một chiếc xe khác đi” Vị Lai làm hành động giống như người phụ nữ tóc vàng vừa làm, nâng cao chiếc chìa khóa Ferrari trong tay.
Bốn người phụ nữ đó đã trở nên ngây ngốc từ lâu.
“Xin nhường đường” Vị Lai đi đến bên cạnh cửa xe, nhẹ nhàng mở cửa xe, sau đó ngồi vào trong.
Ngay sau đó, chiếc Ferrari màu đỏ vang lên một tiếng gầm động cơ.
Cảnh tượng này xảy ra, làm cho sắc mặt của người phụ nữ tóc vàng nhất thời trở nên đỏ bừng. Ba người phụ nữ còn lại cũng không biết nên nói cái gì. Bọn họ chỉ biết nhìn nhau và cảm thấy xấu hổ và thiếu tự tin. Ngoài ra, bọn họ còn đang tự hỏi làm sao có thể có được Ferrari?
Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Vị Lai thì cũng cư xử cũng giống như các vừa rồi bọn họ nhìn thấy Lâm Ngữ Lam, đánh giá toàn thân Vị Lai một lân. Mà lúc đó, bọn họ cũng không có nhìn thấy thương hiệu gì nổi tiếng.
Các nàng làm sao biết được, bất kể là Vị Lai hay là Lâm Ngữ Lam, quần áo trên người đều là không bao giờ lui tới bán, người có thể mặc những thương hiệu này, địa vị thân phận, đã không còn là thổ hào bình thường nữa.
Khi mà bốn người phụ nữ này còn đang nhìn Vị Lai với ánh mắt kinh ngạc thì chiếc Aston Martin màu trắng từ một bên chậm rãi chạy tới. Cửa sổ xe cũng chậm rãi hạ xuống, chỉ thấy Bạch Trình ngồi ở vị trí lái xe, đi tới chỗ Vị Lai rồi lên tiếng: “Bây giờ chúng ta đi đâu đây?”
“Tùy tiện. Đi tìm một chỗ để làm tiệc lửa trại đi. Mà đến chỗ Ferreth đi. Để tôi thông báo cho mấy người Alex một chút, tối nay mọi người cùng nhau tụ tập” Vị Lai lấy một cặp kính râm ra rồi đeo trên mặt.
“Mẹ kiếp” Bạch Trình nhổ một tiếng: “Ở Đô Thành này, Ferreth có đến mấy trăm cái sản nghiệp. Nói một chỗ chính xác đi”