Chỉ thấy được Cổ Bảo kia nổ tung, bên trong có một đạo nhân ảnh chạy ra ngoài.
Đây là một thanh niên mặc hắc bào, tuổi chừng hai mươi, dáng người không tính là cao lớn, không cao đến một mét tám nhưng cả người đã có một cổ khí thế không gì có thể so sánh được.
Hai tròng mắt lúc mở lúc đóng, lưu quang chớp động tựa hồ như là đều thu hết cả thiên hạ vào trong mắt.
– Bất Tử Đế xuất quan rồi….!
Cường giả Hoàng Phủ thế gia đều hưng phấn mà rống to.
Toàn thân Hoàng Phủ Hoàng Quân đều là máu, bị thương rất nặng nhưng hiện tại thì thần sắc của hắn lại tràn ngập hưng phấn cùng kích động, cúi đầu với người thanh niên mặc hắc ý phía trước nói:
– Bất Tử Đế, Hoàng Phủ thế gia đã gặp phải tai họa ngập đầu nên thỉnh Bất Tử Đế viện trợ.
Thanh niên mặc hắc y này chính là đạo ý chí do Bất Tử Đế lưu lại nói:
– Hậu nhân của Hoàng Phủ gia, Bổn Đế đáp ứng với tiền bối của ngươi thay Hoàng Phủ gia giải trừ nguy nan lần thứ nhất, ngươi có thể nghĩ nó hơn chỉ có một lần mà thôi, đây chỉ là một đạo ý niệm phân thân của Bốn Đế lưu lại nên một khi lực lượng bộc phát thì nhiều nhất cũng chỉ một canh giờ sẽ hoàn toàn tan mất.
Đây chính là một đạo ý niệm phân thân của Bất Tử Đế, là sau khi Tần Bất Tử trở hành Đế không lâu thì khi tiến đến Kiếm Châu đã phân thân đặt ở Hoàng Phủ thế gia, chỉ có được trí nhớ trước khi đến Kiếm Châu cho nên tự xưng là Bổn Đế.
Ngay cả đạo ý niệm phân thân này cũng đều không biết bản gốc của mình cũng đã Thành vương ở thần giới rồi.
Hoàng Phủ Hoàng Quân nhanh chóng nói:
– Vâng, Hoàng Phủ thế gia gặp nguy một sớm một chiều nên ta mới nghĩ thế.
Phân thân của Bất Tử Đế nhẹ gật đầu nói:
– Tốt, ta sẽ thực hiện lời hứa của ta, giúp Hoàng Phủ thế gia giết hết bất kỳ một kẻ nào xâm nhập.
Một lời vừa thốt ra thì ánh mắt của phân thân Bất Tử Đế đột nhiên trở nên mãnh liệt, một cổ lực lương khủng bố đột nhiên bạo phát ra, hư không bốn phía tựa hồ như không thể chịu nổi nên đã sinh ra vết nứt như gương mặt bình thường bị phá hư.
Huyền Thiên bởi vì phá trận nên đã đi tới trung tâm Hoàng Phủ thành, cách phân thân Bất Tử Đế khoảng cách chỉ hơn hai mươi dặm mà thôi, đó chính là cách xa nhau gần nhất.
Vậy nên ánh mắt đầu tiên của phân thân Bất Tử Đế dĩ nhiên là chăm chú nhìn vào trên người Huyền Thiên.
Trời xanh vô tận phía trên, ở bên ngoài hư không có một thế giới — thần giới.
Giờ phút này ở một chỗ trên thần giới có một người mặc áo đen giống phân thân Bất Tử Đế như đúc ngồi ở trên một vương tọa cao vạn trượng, ánh mắt chớp động.
Bất Tử Thần Vương là một trong chí tôn thần giới, giờ phút này những chỗ mà ánh mắt của phân thân Bất Tử Đế nhìn thấy đều hiển lộ ra trước mắt hắn, giống như là hắn tận mắt nhìn thấy vậy.
Phân thân Bất Tử Đế cùng với ý chí Bất Tử Vương trong lăng bất tử vương đều là ý chí do Tần Bất Tử đã từng tách ra, hiện tại thì Tần Bất Tử đã là Bất Tử Thần Vương, đây chính là chủ thể.
Chủ thể có cảm ứng được với tất cả các ý chí được tách ra, biết rõ tất cả về bọn họ nhưng ý chí tách ra lại không cách nào cảm ứng được chủ thể cả.
Bất từ thần vương nhìn về phía trước, hắn nhìn thấy Huyền Thiên thì trong ánh mắt lại lộ ra một loại cảm xúc đặc thù.
Phân thân Bất Tử Đế không biết Huyền Thiên là ai nhưng Bất Tử Thần Vương lại nhớ rõ hắn, hắn có lưu lại một đạo ý chí trong lăng Bất Tử Vương nhưng lại bị chính Huyền Thiên làm hỏng, lúc ấy Bất Tử Thần Vương thi triển đại thần thông, thần âm lâm phàm thế, thanh âm từ thần giới xuyên thấu đến phàm giới: dám chiếm lấy ý chí của bổn vương à, tiểu tử, bổn vương sẽ nhớ kỹ nhà ngươi!
Lại lần nữa nhìn thấy Huyền Thiên khiến Bất Tử Thần Vương biết rõ đây chính là người đã hủy diệt một đạo ý chí của hắn.
– Giết tiểu tử này –!
Bất Tử Thần Vương nhàn nhạt nói, như là lầm bầm lầu bầu.
– Giết tiểu tử này….
Đột nhiên có một đạo thanh âm khổng lồ từ trên không trung nâng lên, tựa hồ như từ tận cùng hư không xuyên thấu đến, không có bất kỳ vật gì có thể ngăn cản được.