Linh hồn của Di Hoa rõ ràng vào lúc này biến thành mẫu thân của Dịch Thanh, Minh Tâm Lan.
Hai người linh hồn cộng sinh, lẫn nhau sống nhờ, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, một phương phát triển, một phương khác tự nhiên cũng không ngoại lệ có được thực lực càng mạnh hơn nữa.
– Đây là… Linh hồn cộng sinh?
Tuyết Tĩnh Nhi sững sờ.
Trước kia chuyện Di Hoa cùng Minh Tâm Lan linh hồn cộng sinh, cũng không có nói tỉ mỉ, đột nhiên nhìn thấy, hiển nhiên có chút giật mình.
– Đúng vậy, nếu không phải như vậy, ta sớm đã giết hắn!
Nhiếp Vân thở dài một tiếng.
– Nếu có cơ hội nhìn thấy Linh Hồn sư, ta thật muốn hỏi, làm sao giải quyết vấn đề linh hồn cộng sinh!
Hắn nghĩ tới Nhiếp Đồng.
Tuy Linh Hồn sư đáng sợ, nếu thật có thể giải quyết sự tình Nhiếp Đồng, hắn nguyện ý đi mạo hiểm.
– Chuyện linh hồn cộng sinh này chỉ sợ Linh Hồn sư cũng không biết làm sao giải quyết…
Tuyết Tĩnh Nhi lắc đầu.
– Nàng cũng không biết làm sao giải quyết? Làm sao ngươi biết?
Nhiếp Vân nghi hoặc.
– Nếu như nàng biết, hai cái này đều là tín đồ của nàng, nên sớm đã tách ra rồi, mà không phải tùy ý bọn hắn tranh đoạt quyền khống chế linh hồn, thừa nhận thống khổ!
Tuyết Tĩnh Nhi thở dài.
– Đúng vậy a!
Nhiếp Vân hiểu được.
Hoàn toàn chính xác, vô luận Di Hoa hay Minh Tâm Lan đều là tín đồ của Linh Hồn sư Nhan Chi, tín đồ linh hồn cộng sinh, nếu như dễ dàng tách ra, chỉ sợ nàng sớm đã xuất thủ!
– Ngươi trước ở chỗ này của ta, đến lúc đó sẽ nghĩ biện pháp tách ngươi ra Di Hoa!
Biết rõ tạm thời không có biện pháp tách linh hồn của bọn hắn ra, Nhiếp Vân không hề xoắn xuýt, bàn tay trảo một cái, thu linh hồn cộng sinh của Di Hoa cùng Minh Tâm Lan vào Nạp Vật đan điền.
Muốn giải quyết chuyện này, phải giữ bọn hắn ở bên người.
Không có Di Hoa trở ngại, hai người tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh liền chứng kiến một đài cao xuất hiện ở trước mặt.
Cái đài cao này tương tự như tế đàn, hẳn là địa phương cử hành tế tự, còn chưa tới trước mặt liền cho người một loại cảm giác linh hồn sảng khoái, ấm áp, cực kỳ thoải mái.
– Nơi này chính là địa phương có thể làm cho linh hồn khôi phục, trước kia chúng ta chứng kiến chút ít linh hồn nghiền nát kia, mỗi ngày đều sẽ đi qua khôi phục, lâu dài có thể một lần nữa khôi phục ý thức!
Chứng kiến tế đàn, Tuyết Tĩnh Nhi nở nụ cười.
– Cái kia tốt, đi qua đi!
Nhiếp Vân gật đầu, thả người rơi vào trên tế đàn.
Trên tế đàn, loại cảm giác bổ dưỡng linh hồn càng đậm, Nhiếp Vân không rảnh bận tâm những cái này, bàn tay khẽ động, mang thi thể Di Tĩnh ra.
Thời điểm đến Linh giới, hắn đặt Di Tĩnh ở trong Tinh Cung, lúc này người ngọc nằm trên mặt đất, yên tĩnh điềm nhiên, dung mạo không khác một năm trước, phảng phất như còn sống.
– Nàng là Di Tĩnh? Đẹp quá…
Nhìn thi thể nữ hài trước mắt, Tuyết Tĩnh Nhi hô nhỏ một tiếng.
Tuy nàng tự phụ mỹ mạo, nhưng chứng kiến Di Tĩnh liền biết rõ đối phương so sánh với nàng, cũng không kém chút nào.
– Khó trách hắn vẫn nhớ ngươi…
Ngẩng đầu liếc nhìn Nhiếp Vân, tựa hồ minh bạch vì sao người phía trước quyết cứu nàng sống lại.
Hô!
Đưa Di Tĩnh ra, cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, lấy ra Linh Hồn chi khí mà Chu Tu đưa cho.
– Nhiếp Vân, ngươi muốn làm gì? Linh Hồn sư là thiên phú xếp hạng Top 10, không thể sử dụng, ngươi làm như vậy, chỉ biết lãng phí…
Chứng kiến động tác của hắn, Tuyết Tĩnh Nhi lại càng hoảng sợ.
Theo nàng, Linh Hồn sư là thiên phú đặc thù xếp hạng Top 10, có được thuộc tính đặc thù, căn bản không có khả năng mượn, lấy ra Linh Hồn chi khí như vậy, hoàn toàn là lãng phí.
– Không làm như vậy, chẳng lẽ còn có những biện pháp khác?
Nhiếp Vân lắc đầu.
– Ngươi có thể để thi thể của nàng ở chỗ này, chỉ cần một thời gian, nhất định có thể chậm rãi khôi phục…
Tuyết Tĩnh Nhi nói ra ý nghĩ của mình.