Trong hắc động, năng lượng khủng bố công tác chuẩn bị, hiển nhiên là đang chuẩn bị đánh một kích hủy thiên diệt địa, đưa Giang Nam vào chỗ chết!
Đột nhiên con mắt này nhấp nhô thoáng một phát, chú ý tới một tia dị thường:
– Ồ, đó là…
Giang Nam cùng Thiếu Hư một truy một trốn, kiếm khí chiếu sáng tinh không, làm cho Thiếu Hư không thể không tế lên Tiên Văn Bảo Thư chống cự, uy năng của Tiên Văn Bảo Thư liên tục tổn hao nhiều, cơ hồ bị Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm chém rụng một nửa uy năng.
Cái pháp bảo này hoàn toàn chính xác cực kỳ rất giỏi, mặc dù chỉ là Thần Chủ chi bảo, nhưng mà vô luận là uy lực hay là trình độ vững chắc, thậm chí đều vượt qua Thần Tôn chi bảo, chỉ có Thần Quân chi bảo mới có thể so sánh.
Bất quá mặc dù Tiên Văn Bảo Thư chất chứa một đầu tiên đạo, hơn nữa cực kỳ cường đại, nhưng ở Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm chém xuống, cuối cùng khó tránh khỏi kết cục toái mất bị cắn nuốt.
Thiếu Hư phi tốc bỏ chạy, Giang Nam hóa thành Tinh Quang vượt qua, đang muốn tái khởi một kiếm, triệt để hủy diệt pháp bảo này, đột nhiên chỉ thấy ở chỗ sâu trong tinh không phía trước, vô tận ánh sáng từ một tinh cầu bay lên.
Tinh cầu kia không lớn, phóng trong tinh không không thu hút chút nào, nhưng thời điểm ánh sáng kia từ đó bay lên, liền hiển thị rõ thần thánh trang nghiêm, giống như Phật quốc Tịnh thổ.
Ở bên trong ánh sáng vô tận, một đại Phật kim chói chậm rãi bay lên, tọa trấn phía trên một lá sen, mà phía dưới lá sen thì sinh trưởng ở bên trong tinh cầu kia, so sánh với lá sen, tinh cầu lộ ra như là một hạt cát mịn nhỏ bé.
Rất nhiều ngôi sao, mặt trời phiêu phù ở chung quanh vị Phật tổ đột nhiên xuất hiện này. Quay chung quanh đại Phật vận chuyển, như là một dòng sông do hạt cát đặc biệt tạo thành.
– Vô lượng…
Phật tổ nửa khoác Phật y trên vai, hở ngực lộ vai, chậm rãi mở mắt, mở miệng nói:
-… Thọ Phật!
Giang Nam cùng Thiếu Hư vội vàng từng người dừng bước, ngẩng đầu nhìn lại, động thiên của hai người bọn họ bao phủ nghìn vạn dặm hư không, thân hình quảng đại nghìn vạn dặm, nhưng mà cùng vị đại Phật này so sánh thì lộ ra giống như hạt bụi thật nhỏ.
Vị Phật tổ này cúi đầu, hai con ngươi nhìn chăm chú lên bọn hắn, đôi mắt sáng ngời, so với mặt trời khổng lồ nhất trong phiến tinh vực này còn muốn lớn hơn, còn muốn sáng ngời trăm ngàn lần!
– Hai vị cư sĩ, cùng đại Tây Thiên Phật giới ta hữu duyên, làm gì đau khổ tương bính, phân cái ngươi chết ta sống?
Vị Phật tổ này ha ha cười nói:
– Hôm nay ta cùng với hai vị làm người hòa giải, khẩn cầu hai vị cư sĩ hóa giải ân oán, bái nhập đại Tây Thiên Phật môn ta. Được truyền hành quyết, thành tựu chính quả.
– Đại Tây Thiên Phật môn?
Giang Nam cùng Thiếu Hư hai vị tuổi trẻ tuấn kiệt ngay ngắn cau mày, trong nội tâm cũng có chút ít cảm giác không ổn, hôm nay Địa Ngục vạn giới quy mô xâm lấn Chư Thiên vạn giới, mặc dù chỉ là tiên phong thăm dò tiến công, tồn tại cổ xưa chưa ra, nhưng vị Phật tổ này đến đây, rõ ràng là đại Tây Thiên Phật đế bày mưu đặt kế, ý định thừa dịp hai đại vũ trụ đánh túi bụi, đục nước béo cò!
– Có Địa Ngục cái đối thủ một mất một còn này cũng đã đủ đau đầu rồi, hiện tại đại Tây Thiên lại chặn ngang một cước, lần này có thể nói là loạn càng thêm rối loạn!
Giang Nam thầm nghĩ trong lòng.
Trong nội tâm Thiếu Hư cũng có cách nghĩ đồng dạng, đại Tây Thiên Phật giới phái tới vị Phật tổ Thần Đế Đại viên mãn cảnh giới này, chỉ sợ là để cho người này tới tranh vào vũng nước đục, từ Chư Thiên vạn giới cùng địa ngục tuyển bạt ra một ít mỹ ngọc lương tài, thu nhập Phật môn, lớn mạnh thực lực của đại Tây Thiên Phật giới.
– Hai vị cư sĩ, sao không bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật?
Tôn Phật tổ kia trong miệng truyền ra Phật âm, oanh ầm ầm, chấn động tinh không, bên trong Phật âm có uy năng để cho thần hồn người điên đảo thác loạn, rồi lại để cho người đề không nổi phản cảm chút nào, ngược lại cảm thấy hắn là muốn tốt cho mình, nhịn không được liền muốn quy y Phật môn.