Trương Thác cùng Lâm Ngữ Lam phải ngồi hơn hai mươi chuyến bus mới có thể tới đây, tập đoàn Khải Trung nằm ở Đô Thành CBD nên dễ dàng nhìn thấy, cô cùng anh chỉ cần rời khỏi trạm xe bus đã nhìn thấy nó.
Hai người bước vào cao ốc Khải Trung rồi giải thích ý định của mình với quầy lễ tân, sau đó cả hai người đã đợi ở phòng tiếp tân.
Đúng lúc đó, Tôn Nghiêm cũng đang đứng ở cửa ra vào, anh ta vừa bước vào vừa nhìn chằm chằm Lâm Ngữ Lam và Trương Thác.
Tôn Nghiêm mặt mày lạnh lẽo, hừ lạnh: “Muốn họp tác với Khải Trung sao? Bản thân tôi muốn nhìn thử hai người lấy cái gì để hợp tác cùng Khải Trung!”
Tôn Nghiêm nói xong, trực tiếp lấy điện thoại ra bấm một iên hệ với tổng giám đốc Ngụy tập đoàn Khải Trung ộ ằng công ty Công Nghiệp Khởi Nguyên chúng ta muốn cùng tập đoàn Khải Trung hợp tác làm ăn, buổi tối muốn mời tổng giám đốc Ngụy một bữa cơm”
Sau khi gọi điên thoại xong, Tôn Nghiêm tiếp tục gọi thêm một cuộc: “Thông báo một chút, cho tất cả mọi người tối nay tăng ca, bằng mọi cách phải chèn ép được cổ phiếu tập đoàn Nhất Lâm, dồng thời thu về một chút lợi ích, tận lực khóa lại toàn bộ vốn lưu động của tập đoàn Nhất Lâm, cho dù có phải lỗ cũng phải đạp đỗ tập đoàn Nhất Lâm cho tôi Sau khi làm xong tất cả những điều này, trên mặt Tôn Nghiêm lộ ra một tia giễu cợt: “Tập đoàn Nhất Lâm, tôi muốn nhìn thử xem mấy người có thể phô trương tới khi nào”
Lâm Ngữ Lam đang ngồi ở bên trong tập đoàn Khải Trung hoàn toàn không hay biết những toan tính của Tôn Nghiêm.
Còn Trương Thác đã sớm phát hiện mình cùng Lâm Ngữ Lam bị người khác theo dõi, hơn nữa đối phương là ai Trương Thác cũng biết, chỉ là loại chó mèo này, chỉ cần bên kia không lấy chủ động nhảy ra, Trương Thác cũng không thèm đoái hoài.
Trương Thác cùng Lâm Ngữ Lam ngồi tại phòng tiếp khách tòa nhà tập đoàn Khải Trung cho tới tận năm giờ rưỡi chiều thì cửa phòng tiếp khách mới được mở ra.
Một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi mở cửa bước vào, khi nhìn thấy Trương Thác cùng Lâm Ngữ Lam ở phòng khách thì không nhịn được mà có chút sửng sốt, sau đó trong mắt hiện lên vẻ bất mãn.
Hôm nay Ngụy Trung Minh nhận được một cuộc gọi từ người bạn cũ, người này nói răng tập đoàn Nhất Lâm tới từ Châu Xuyên muốn bàn chuyện hợp tác với mình.
Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi danh tiếng của tập đoàn Nhất Lâm đã vang dội trong giới kinh doanh tại Đông Hòa. Ngụy Trung Minh tất nhiên cũng có nghe nói tới nó, chỉ có điều với công ty này từ tận đáy lòng Ngụy Trung Minh cảm thấy không đáng tin.
Bán một lô đất với giá mười lăm nghìn tỷ đồng sao?
Chuyện này làm thế nào có thể xảy ra được?