Giang Nghĩa mỉm cười, rót cho Tuần Dương một ly rượu đầy.
“Nếu như bây giờ đã biết rõ thân phận của nhau, vậy thì chúng ta nên trò chuyện với nhau nhiều một chút, tránh cho việc cứ bị người khác quay mòng mòng.’ “Anh nói đúng lắm.” Tuần Dương nói: “Suy nghĩ của tôi cũng giống như anh, nếu như sau này khoa học kỹ thuật Trọng Môn có mệnh lệnh gì nữa thì chúng ta bù đắp cho nhau, giúp đỡ lấn nhau, có được không?”
Giang Nghĩa sảng khoái đồng ý: “Tôi tán thành.
Hai người cạn ly với nhau, uống một hơi cạn sạch.
Tuần Dương mừng thầm trong lòng, sau này có thêm một cánh tay đắc lực là Giang Nghĩa trợ giúp, hành động ở khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Trong lòng Giang Nghĩa cũng vui thầm.
Không ngờ là bây giờ mình còn có thu hoạch ngoài ý muốn, đã hái quả ngọt của khoa học kỹ thuật Trọng Môn, lại đào ra gián điệp của đối phương, chuyện này đúng là thú vị mà.
Có trò hay để xem rồi.
Cùng lúc đó.
Trong phòng làm việc chủ tịch khoa học kỹ thuật Trọng Môn, lão gia Rết đang vung gậy đánh golf chơi golf ở trong phòng.
Cánh cửa được đẩy ra, Laura tức giận thở hổn hển bước vào, chân giãm thật mạnh.
Lão gia Rết nhìn Laura, không cần phải hỏi thì trong lòng cũng đã có suy đoán.
Ở một vài phương diện nào đó, Laura và Weiss vô cùng giống nhau.
Bọn họ đều rất thông minh, người thông minh khó tránh khỏi kiêu ngạo, chỉ là so ra mà nói Laura tương đối tỉnh táo, bình thường sẽ không để lộ ra ngoài, không xúc động giống như Weiss.
Nhưng mà tỉnh táo thì tỉnh táo, không có nghĩa là Laura không có tính tình, không kiêu ngạo.
Đúng lúc trái ngược.