Chiến lực của Huyền Thiên là hoàng giả cấp chín cực hạn, ngoại trừ Chuẩn Đế ra thì nếu là luận về huyết khí dương cương lớn thì không ai có thể hơn Huyền Thiên được.
Hơn nữa Huyền Thiên còn có Cực Dương Châu, lĩnh ngộ được dương chi áo nghĩa nên dương khí càng thêm sung túc.
Kim Long thượng nhân nói:
– Không cần phải gấp, bây giờ Tử Nghiên vẫn còn có thể cầm cự được, bởi vì Tiềm Long bí cảnh là nơi Thần Long chết đi cho nên khắp nơi vẫn còn sát khí, mỗi ngày chỉ vào lúc sau giờ mẹo nửa canh giờ thì mới có thể ra vào, bây giờ ngươi phải chờ ở trước chỗ này một ngày, sáng mai ta sẽ mang ngươi đi đến Tiềm Long bí cảnh.
Một đêm này Huyền Thiên hầu như là không ngủ.
Với tu vi của hắn thì cho dù một đêm không ngủ nhưng tinh thần vẫn vô cùng sung túc như trước.
Sáng sớm thì Huyền Thiên đã đến chỗ ghế đá mà hôm qua hắn ngồi cùng với Kim Long thượng nhân để chờ đợi.
Thẳng cho đến giờ mẹo thì Kim Long thượng nhân mới từ trong mật thất của hắn đi ra, nhìn thấy Huyền Thiên liền nhẹ gật đầu.
– Thượng nhân, giờ mẹo đã tới rồi, chỉ còn nửa canh giờ nữa là tới thời gian có thể ra vào Tiềm Long bí cảnh rồi.
Huyền Thiên thúc giục nói.
– Vẫn còn nhiều thời gian mà!
Kim Long thượng nhân nói.
Ầm ầm, ngọn núi ở bên ngoài động chậm rãi dời đi, kitn đi xuyên qua cánh cửa trăm trượng, tiến vào dưới đáy biển rộng, Huyền Thiên cũng đi theo sát phía sau.
Đợi đến khi Huyền Thiên đi ra thì Kim Long thượng nhân liền đóng kín cánh của lại, hóa thành một con giao long màu vàng dài hơn ngàn trượng đi về hướng phía Đông.
Kim Long thượng nhân là Chuẩn Đế, mà tốc độ của giao long ở trong nước lại là rất rất nhanh cho nên chỉ trong nháy mắt liền thuấn di ra hơn hai ngàn dặm.
Bất luận là tốc độ của Kim Long thượng nhân có nhanh đến mức nào thì Huyền Thiên cũng đều có thể thuấn di thông qua cánh cửa không gian để đuổi kịp, hai người nhanh chóng ở trong đáy biển mà thuấn di tiến về hướng Đông.
Đông Lưu đảo là một một đảo lớn đứng đầu khu vực phương Đông của Trung Châu, gần với biên giới hải vực Phương Đông.
Mà vị trí của Hải Long cung lại là ở bên ngoài Đông Lưu đảo hơn trăm vạn dặm, hẳn là đã tới gần bên giới hải vực phương đông, nhưng mà Tiềm Long bí cảnh lại ở hướng đông của Hải Long cung.
Đại khái là qua hơn mười lăm phút thì Huyền Thiên liền cảm giác được nước chảy bốn phía càng ngày càng nóng lên, không giống như là nước biển mà lại giống như là nước sông hơn.
Càng đi về phía trước thì nước chảy càng lúc càng nhanh, thật giống như là ở phía trước có một đồ vật gì đó đang gây quấy nhiễu vậy.
Có đôi lúc Huyền Thiên còn nhìn thấy một dòng nước xoáy nữa, nước biển xoay tròn hình thành một cây cột cao đến mức không nhìn thấy đầu, tựa như là gió lốc vậy.
Biết rõ Huyền Thiên có chút kinh ngạc cho nên Kim Long thượng nhân dùng hồn niệm truyền âm tới:
– Huyền Thiên, chúng ta đã tới khu vực biên giới hải vực phía đông rồi, về phía đông xa hơn nữa là một ít hư không loạn lưu, ngay cả dưới đáy biển cũng không là ngoại lệ. Tiềm Long bí cảnh ở phía dưới hư không loạn lưu đó, bình thường không thể nào vào được, nhưng mà vào sau giờ mẹo nửa canh giờ mỗi ngày thì đó là lực hư không loạn lưu yếu nhất, lúc đó có thể vào được trong đó.
Lại tiếp tục thuấn di thêm một thời gian ngắn nữa thì Kim Long thượng nhân liền ngừng lại, Huyền Thiên đi tới bên cạnh hắn đứng yên, nhìn thấy nước biển ở phía trước hoàn toàn chảy tán loạn, có cái chảy lên trên, có cái hướng xuống, còn có cái thì lưu động trước sau trái phải bốn phương tám hương, có dòng nước chảy như là lưỡi dao, có dòng nước chảy như là long quyển phong, tất cả là một mảnh hỗn loạn.
Tựa hồ như là phía trước có một cổ sức lực kinh khủng tồn tại đã quấy động dòng nước thành cái dạng nàng, lúc trước lốc xoáy cũng gió lóc trong nước mà Huyền Thiên nhìn thấy cũng là do cổ sức lực này gây ra.