” Tứ hoàng tử.”
Hàn Nhi lạnh lùng nhìn hắn, Đàm Nhu cười trừ nói.
” Hôm nay là ngày gì mà hai vị lại ghé qua chỗ của tiểu nữ vậy?”
Hàn Nhi mỉm cười nhìn nàng.
” Ta có chút nhớ cô nương.”
Hàn Nhi nói xong câu đó cũng có chút buồn cười, bình thường ăn nói thô lỗ với nhau giờ phải nói chuyện sến sẩm như vậy, thật là không quen.
Tứ Vương lại cười nói.
” Ta thì lại có chút chuyện muốn hỏi nên đến đây.”
Đàm Nhu mỉm cười.
” Vậy ngồi vào đi, cả ba chúng ta nói chuyện ở đây luôn.”
Đàm Nhu lướt thấy Hàn Nhi vẻ mặt vẫn thản nhiên, không có gì là kết hợp cho giống người đang thích nàng chút nào, vẻ mặt đờ đẫn trông như là muốn đuổi nàng đi vậy.
Đàm Nhu giả vờ ho.
” ehem.”
Hàn Nhi nhìn nàng khó hiểu, Đàm Nhu bất lực với người chưa yêu đương bao giờ, Tứ Vương đáp nàng với vẻ ngượng ngùng.
” Hay là thôi đi, ta định hỏi Tư Nhu công chúa chiêu thức bàn tay sắc bén thì có cần phải nuôi dài móng tay không thôi.”
Đàm Nhu bật cười đáp.
” Chiêu thức này đương nhiên là phải nuôi móng tay rồi, điểm đặc biệt ở chiêu thức chính là móng tay dài và cứng cáp như đá, nhưng mà vấn đề là không phải ai nuôi dài móng tay là sẽ luyện được đâu, phần lớn nằm ở nội lực, móng tay phải đủ cứng thì mới có thể luyện được.”
Tứ Vương cũng cười rồi xin lui đi.
” Vậy sao, khó như vậy. Tư Nhu công chúa ta đi trước đây, nhị huynh đệ xin lui trước.”
Hàn Nhi vẫn giữ mặt lạnh nhìn hắn, nghe hắn nói muốn lui thì liền khẽ gật đầu.
Tứ Vương đi ra khỏi đó liền mỉm cười.
” Hôm khác lại đến vậy.”
Hắn tính kế dài lâu nhưng cũng không biết được nàng và Hàn Nhi đã quen biết trước đó, Hàn Nhi cũng không hổ danh là đệ tử của Lý thần y, sư phụ biệt tăm rồi, đồ đệ sống cũng rất kín tiếng.
Hàn Nhi bất lực nhìn nàng.
” Lần nào cũng bất chợt phải diễn, ta sắp thành hai con người luôn rồi này.”
Đàm Nhu ngồi xuống cũng cười, nàng đáp lời Tứ Vương cũng luôn theo lối hai mặt cho nên cũng quen rồi.
Hàn Nhi vừa rồi còn thắc mắc về chiêu thức nàng nói với Tứ Vương vừa rồi.
” Chiêu thức bàn tay sắc bén luyện khổ cực lắm sao?”
Thật ra nàng cũng không biết chiêu thức đó, chỉ là từng đọc qua thôi, chiêu thức đó cũng không thần thánh như nàng nói vừa rồi, nàng cười đáp.
” Chiêu thức đó khó luyện nhưng chỉ là một chiêu thức cỏn con, so với điểm huyệt thì còn thua xa.”
Hàn Nhi tò mò, nhưng vừa rồi Đàm Nhu có nhắc đến điểm huyệt, là một lang y như huynh ấy sao lại không biết bộ môn này được, huynh ấy châm cứu biết bao nhiêu người bệnh còn không rõ sao.
” Huyệt của con người ta còn không rõ sao?”
Đàm Nhu thấy cũng đúng, nhưng vấn đề là biết thôi thì không đủ, Hàn Nhi từ bé đến giờ thân thể yếu xìu m, căn bản chỉ biết huyệt để châm cứu, còn về điểm huyệt, đánh huyệt thì huynh ấy không có sức.
” Huynh chỉ hợp cứu người thôi, còn về giết người thì để ta.”
Hàn Nhi bật cười.
” Tay ta đúng là không đủ cứng để giết người, nhưng nếu cần giúp đỡ ta sẽ giúp.”