Đúng lúc Hàn Băng định đứng dậy rời đi, Mị Phi Bình từ xa chạy tới, trong tay còn cầm theo một cuốn sách mỏng dính.
“Tiểu chủ nhân! Người khoan đi đã, mau giúp ta nhìn xem công thức khó hiểu này, đã hai ngày liên tục rồi ta chưa thành công lần nào!”
Hàn Băng nhìn nam nhân hình chưa thấy tiếng đã tới chạy đến trước mặt nàng, hữu hảo gật đầu một cái rồi mới nhận lấy đan phương trong tay hắn.
Là phối phương của dược tề Diễm Hỏa, ừm, chính là một loại xuân dược cấp cao.
“Ngươi… phối cái này để làm gì?” Nhìn Mị Phi Bình trước mắt chính là kiểu người thật thà chất phác, sao lại tò mò về xuân dược như vậy!?
“Cái này… là do Mị Duy Lan bảo ta phối chế, nói muốn thử nghiệm với đàn Hắc Trư Nanh Hoàng, những loại kia sợ không đủ mạnh, vậy nên mới…” Mị Phi Bình gãi gãi đầu, cười cười giải thích.
Hàn Băng gật đầu đã hiểu, cúi đầu xuống nghiêm túc đọc đan phương, đọc đi đọc lại hai lần, mới chỉ vào một đoạn phối.
“Khi cho Diên Tình Quả vào, ngươi phải ép lấy nước chứ không được cho cả. Thêm vào đó, trước khi thả Nhuyễn Hương thảo, phải cho hai mảnh vỏ cây của Mộng Vĩ được bào nhuyễn làm chất dẫn. Đoạn cuối trước khi đổ ra nên cho tinh dầu của một loại hoa nào đó, dùng để giảm bớt độ nồng của dược tề, nhưng đừng cho tinh dầu của hoa cúc, sẽ phản tác dụng đấy.”
Mị Phi Bình nhìn Hàn Băng bằng đôi mắt sùng bái, lại đưa ra đề nghị, muốn nàng cùng đến phòng luyện dược, một vài người ở đó cũng có phối phương không hiểu, nhưng lại bận luyện chế nên không thể đi tìm nàng.
“Tiểu chủ nhân, ngài cứ đi xem đi, chỗ của ta rất ổn, không sao đâu!” Lão tộc trưởng cười từ ái.
“Vậy tộc trưởng, vãn bối xin phép rời đi trước, nếu có chuyện gì quan trọng, có thể gọi vãn bối bất cứ lúc nào.” Hàn Băng hơi cúi người chào lão nhân gia rồi mới rời đi cùng Mị Phi Bình.
Phòng luyện dược rất lớn, là do Mị An nhờ nàng thiết kế nên nơi này là ngôi nhà cao nhất trong làng với một tầng trệt và hai tầng trên.
Sảnh chính chủ yếu là để các loại dược liệu, có phơi khô có mới hái, ở mỗi vị trí đều được ghi chú tên thảo dược tránh nhầm lẫn.
Hai tầng trên chính là phòng luyện dược. Bởi vì luyện dược cần một không gian yên tĩnh và thoải mái, Hàn Băng đã chọn gỗ Tử Lâm vừa dày vừa nhẹ, có thể cách âm tốt lại có sức bền cao, tạo thành những căn phòng nhỏ.
Lúc hai người tiến vào, đang có một vài cự nhân cầm theo giỏ trúc chọn lựa thảo dược, thấy nàng xuất hiện liền đồng thanh hô “tiểu chủ nhân” chào hỏi. Hàn Băng cũng nhã nhặn mà gật đầu với bọn họ.
Bùm!
Phía trên tầng một, căn phòng số ba đột nhiên vang lên tiếng động, mặc dù không tính là lớn nhưng nơi này rất yên tĩnh, thành ra âm thanh ngược lại nghe vô cùng rõ ràng.
Từ khe cửa bốc ra một làn khói đen, sau đó người từ trong phòng bước ra, đầu tóc sơ cứng bốc khói, cả người từ trên xuống dưới đen như than, nhìn vừa chật vật vừa buồn cười.
“Vũ huynh sao lại làm nổ lò đan nữa rồi?! Nhìn huynh kìa, giống như cục than biết di dộng vậy ấy!” Mị Phi Bình đứng bên dưới ngẩng đầu bật cười.
“Lại là như nào chứ! Ta mới làm nổ lò đan có ba lần mà thôi! So với Tiểu Thất vẫn còn ít chán đấy!” Mị Y Vũ lấy ống tay áo chậm rãi lau lau mặt mình, ánh mắt liếc qua cơ thể nhỏ nhắn đứng cạnh Mị Phi Bình, lập tức sáng lên.
“Ai da, tiểu chủ nhân! Ngài mau mau giúp ta với, lần nào ta thử đan phương này cũng không thành công!”
Mị Y Vũ nhanh chân chạy xuống, đưa cho Hàn Băng phối phương của hắn.
Ra là Tục Mệnh Thiên Hoàn đan!
Tục Mệnh Thiên Hoàn đan là đan dược đặc biệt, chỉ những người bị đứt gân mạch, vỡ vụn xương cốt, nội tạng đứt lìa mới dùng được! Nếu người thường dùng tới đan dược này sẽ chỉ giống như muối bỏ biển, từ đan dược biến thành kẹo hồ lô mà ăn chơi.
Đan phương này Hàn Băng đã luyện chế vài ba lần, số lượng đan dược cũng rất khá, một lò trên dưới mười viên.
*mình xin được nhắc lại một chút là những tên đan dược hay thảo dược có phần lớn đều là tưởng tượng, những loại nào có thật mình sẽ ghi chú lại nha!
À, bình thường là 5 ngày 1 chap, thời gian cập nhật là 20h nhé ?? nếu mọi người thấy giờ sớm quá, mình có thể chuyển sang 21h, kkkkk.