Nhi tử nói không chắc cũng đã làm cha!
Nhưng cũng khó nói, có thể nhi tử đều đặt tinh lực ở võ đạo, không có thời gian phao muội tử a?
Lúc này, Lăng Hàn có chút xoắn xuýt, vừa hi vọng con thành hôn sớm một chút, nắm giữ tính cách của mình, ạch hạnh phúc, lại không hy vọng nhi tử thành hôn, để hắn có thể tự mình tham gia hôn lễ của nhi tử.
– Ai, nghĩ nhiều như vậy làm gì, nên làm sao liền như thế ấy.
Lăng Hàn nghĩ một trận liền không nghĩ nữa, ngược lại hắn còn ở Thần Giới, tạm thời đi không được Tiên Vực, nghĩ nhiều hơn nữa cũng toi công.
– Đi thôi.
Loạn Tinh nữ hoàng nhìn Lăng Hàn nói, nên đi ngọn núi khác dạo, cũng nghĩ biện pháp đào hố cho Cổ Đạo Nhất.
Lăng Hàn gật gù nói:
– Đáng tiếc, Thiên Hà Vương chưa kịp truyền xuống công pháp của Tiên Vương, bằng không chúng ta mới thực sự là phát tài.
Hắn không biết Tiên Vương ở Tiên Vực xem như là Vương giả cấp bậc gì, nhưng khẳng định cao hơn Trảm Trần, hơn nữa ở Tiên Vực xưng vương, kia có khả năng là cường giả bình thường sao?
Bởi vậy, công pháp của Tiên Vương tất nhiên cực kỳ quý giá.
Loạn Tinh nữ hoàng đi mấy bước, đột nhiên trầm ngâm nói:
– Trước ngươi niệm mấy tiên văn kia, xúc động huyết mạch của ta cảm ứng, thật giống như làm cho ta thức tỉnh một chút ký ức. Tổ tiên của Cửu Xà nhất mạch ta… Chính là Tiên Vương!
Thiên Hà Vương được Tiên Vương truyền thừa, hắn hiểu tiên văn liền không khó lý giải, thậm chí còn không phải là tiên văn phổ thông, mà là cấp bậc Tiên Vương. Mà cái này xúc động huyết mạch của Loạn Tinh nữ hoàng cảm ứng, cũng từ mặt bên nói rõ, tổ tiên của Nữ Hoàng chính là Tiên Vương.
– Nàng tu luyện chính là Cửu Tử Thiên Công, bình thường được mệnh danh là Thiên Công, đều là Tiên Vương pháp.
Tiểu Tháp đột nhiên nói.
Lăng Hàn kinh ngạc, không nghĩ tới tên này lại đột nhiên xuyên miệng vào.
– Ngươi không biết đẳng cấp cường giả Tiên Vực, nhưng lại nhận được Cửu Tử Thiên Công?
– Một người lớn sống sờ sờ ở trước mặt ta, ta sẽ không thấy được, cho rằng ta giống như ngươi ngốc như heo sao?
Tiểu Tháp lạnh lùng nói.
– Không cho phép làm nhục phu quân ta!
Nữ Hoàng Đại Nhân giận, trách mắng Tiểu Tháp.
Tiểu Tháp không hề để ý, nó chỉ là khí linh, nào sẽ để ý người đẹp xấu, mị lực của nữ hoàng đối với nó hoàn toàn không có hiệu quả.
Lăng Hàn biết Tiểu Tháp là ác miệng, cũng không có quan tâm, bằng không sớm bị tên này tức chết rồi, nói:
– Chiếu nói như vậy, ta tu luyện chính là Bất Diệt Thiên Kinh, vậy cũng là công pháp của Tiên Vương?
– Đùa sao, ai nói với ngươi Thiên Kinh cùng Thiên Công giống nhau?
Tiểu Tháp càng thêm xem thường.
– Bất Diệt Thiên Kinh là Thiên Tôn lấy bí pháp của vài vị Tiên Vương, dung hợp cảm ngộ của mình mà thành công pháp vô thượng, ngươi liền vụng trộm vui mừng đi!
Dung hợp bí pháp của Tiên Vương, tiến lên một bước!
Lăng Hàn vui vẻ nói:
– Vậy chẳng phải sau này ta còn trâu bò hơn Tiên Vương sao?
– Pháp cũng chỉ là pháp, có thể tu đến cảnh giới chí cao hay không cũng tùy theo từng người.
Tiểu Tháp nói, câu nói này rất hợp lý, nhưng một câu kế tiếp nó liền lộ ra nguyên hình.
– Dưới cái nhìn của ta, một con heo như ngươi rất khó đạt đến Tiên Vương.
– Ta phi!
Lăng Hàn giơ ngón giữa.
– Chỉ nhắm câu nói này của ngươi, ta không chỉ muốn trở thành Tiên Vương, còn muốn vượt qua Tiên Vương.
– Ta chờ.
Tiểu Tháp từ tốn nói, sau đó chậm rãi biến mất.
Nữ Hoàng Đại Nhân lộ ra vẻ cổ quái:
– Ta thế nào cảm giác, nó là dùng phép khích tướng nhỉ.
– Coi như là phép khích tướng, ta cũng phải vượt qua Tiên Vương, gia hỏa kia quá đáng ghét, sớm muộn có một ngày, ta sẽ ném nó vào hố xí!
Lăng Hàn khó chịu nói, đương nhiên đây nhất định là nói một chút mà thôi, thật ném Hắc Tháp vào hố xí, sau này hắn còn mặt mũi chui vào nó sao?
Nữ Hoàng chỉ ôn nhu cười, kéo tay Lăng Hàn, hai người cùng đi ra Hắc Tháp.