Mặc kệ bên đám người Phục Thanh xuất hiện dị động hay không, Vân Tri Thu đều chuẩn bị đề phòng bất trắc.
Miêu Nghị còn sống, nàng cũng không dám để cho Miêu Nghị phân tâm. Cũng nói với những người khác đừng để cho Miêu Nghị phân tâm. Nếu không khiến cho Miêu Nghị lo lắng, phân tâm. Dù cho Miêu Nghị đang ở Vô Sinh chi địa, một khi Miêu Nghị ra tay, tất cả mọi chuyện đều được giải quyết dễ dàng. Chỉ cần Miêu Nghị lên tiếng gọi kvk thì tùy thời có thể dùng đám người bên Thủ thành cung áp chế đáp người Phục thanh. Trực tiếp khiến cho đám người Phục Thanh mất đi quyền lực, thậm chí còn có thể trực tiếp lấy mạng đám người Phục Thanh. Miêu Nghị còn tùy thời có thể kéo nhân mã phòng bị ở Chính Khí môn tới. Bằng vào quan hệ mà Chính Khí môn thành lập khi kinh doanh, cho dù là ngăn cản đám người Phục Thanh này cũng không phải là chuyện lớn gì. Miêu Nghị còn có một chút quan hệ khác có thể vận dụng. Đây là lý do tại sao chỉ cần Miêu Nghị còn, đám người Phục Thanh phải thành thành thật thật như vậy.
Nhưng mà không chỉ có nguyên nhân là không muốn Miêu Nghị bị phân tâm. Chuyện còn chưa tới mức vạch mặt, Vân Tri Thu là nữ nhân của Miêu Nghị, không thể huyên náo với đám người Phục Thanh làm cho nội bộ lục đục. Một khi Miêu Nghị trở về, nhân tâm bất ổn.
Trong lúc nhất thời, đối với bên Vân Tri Thu là mưa gió nổi lên. Cũng khiến cho toàn bộ mọi người hiểu rõ tầm quan trọng của trụ cột như Miêu Nghị. Sinh tử của Miêu Nghị liên quan tới lợi ích của tất cả mọi người. Đây là dùng Miêu Nghị làm trung tâm lợi ích của đoàn thể…
Sa Nham tinh, một hán tử gầy gò, râu quai nón chắp tay đứng trên sườn núi đón cuồng phong thổi qua. Y phục bay phần phật. Hai bên trái phải hắn, lấy hắn làm trung tâm đều có bốn người.
Cuồng phong thổi qua sườn núi khiến cho đất đá bay tứ tung. Một đám yêu ma quỷ quái phía dưới sau khi chắp tay bái biệt lập tức tản đi. Đảo mắt đã đi sạch sẽ, chỉ còn lại chín người.
Chín người này Miêu Nghị đã từng gặp, đúng là người dẫn trên trăm yêu ma quỷ quái đi bắt đào phạm lúc trước. Người cầm đầu gọi là Cửu Đãng Hãi, tu vi Kim Liên bát phẩm. Mà tám người chung quanh hắn cũng đều có tu vi ngoài Kim Liên ngũ phẩm.
– Cừu thống lĩnh, hiện tại trên tay chúng ta chỉ có mười một đào phạm. Nếu cứ như vậy trở về chưa hẳn có thể giúp Khấu đại thống lĩnh đoạt được vị trí đầu tiên. Chỉ có thể bắt được nửa số đào phạm mới có thể vững vàng ngồi ở vị trí đầu tiên.
Một người ở bên cạnh hán tử này, gọi là Đổng Phong thống lĩnh lên tiếng.
Cái gọi là Khấu đại thống lĩnh tự nhiên không phải chỉ Khấu Văn Lam. Khấu Văn Lam trong lần khảo hạch này cũng không thể nào xuất ra lực lượng lớn như vậy được. Nhưng mà nhóm người này quả thực có quan hệ với Khấu Văn Lam. Đều là đội ngũ của đường huynh Khấu Văn Hoàng. Người Khấu gia lần này tham dự khảo hạch không chỉ có một mình Khấu Văn Lam. Quả thực Khấu Văn Lam là người không được coi trọng tại Khấu gia, chỉ coi như góp mặt cho đủ số. Lần khảo hạch này, bên Khấu gia trọng điểm ký thác vào trên nhóm người do Cừu Đãng Hãi này suất lĩnh.
Cũng bởi vì như thế, lúc trước đám người Miêu Nghị gặp phải Cừu Đãng Hãi mới tránh được một kiếp. Ánh mắt Cừu Đãng Hãi lúc đó đã có chút bất thiện. Nhìn thấy đám người Miêu Nghị đã có xúc động muốn động thủ. Thế nhưng mà khi tập hợp hắn từng thấy Khấu Văn Lam đứng ra ngăn cản Hạ Hầu Long Thành. Biết rõ đám người Miêu Nghị là người của Khấu Văn Lam. Hắn nghĩ vừa mới vào đã động thủ với người Khấu gia có chút không thích hợp. Cho nên hắn mới thả đám người Miêu Nghị rời đi.
Mà đám người Cừu Đãng Hãi mang theo đội ngũ lớn như vậy tự nhiên sẽ không giống như mấy người Miêu Nghị, chỉ cầu có thứ tự tốt, hoặc là còn sống trở về đã thỏa mãn. Thứ bọn họ muốn tranh là đệ nhất.