Tuy nhiên hỏa phù chưa hấp thu lực lượng trong người Lâm Minh, mà thực lực của Lâm Minh có thể so sánh với Giới Vương, chèo chống công kích Thánh Chủ nhị tinh với hắn mà nói không đáng kể.
Dưới oanh tạc không ngừng, trừ một con thái cổ hung thú Giới Vương ra, hung thú còn lại đều bị tiêu diệt cả rồi.
Nhìn thấy cảnh này tất cả Thần Văn Sư đều cả kinh không nói nên lời, thực tế Tô Nhã càng ngây ngốc, không nói được lời nào.
Nàng tại Tinh Cực Lệnh trông thấy báo cáo khảo nghiệm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, hỏa phù này có thể sử dụng liên tục không sai, nhưng mỗi khi sử dụng bốn lần cần thời gian dài bổ sung năng lượng, quyết không thể như Lâm Minh một kích tiếp một kích, căn bản không có chút gián đoạn.
Đây chỉ sợ là do Lâm Minh là người chế tác Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, cũng bởi vì Lâm Minh có được thực lực đáng sợ.
Rốt cuộc nàng cũng ẩn ẩn ý thức được Lâm Minh có tạo nghệ thần văn thuật hay thực lực đều vượt xa tưởng tượng của nàng, hiện tại nàng không cách nào đánh giá Lâm Minh được nữa.
– Tiết trưởng lão… Lâm Minh hắn… Thực chưa đủ trăm tuổi?
Tô Nhã nhìn qua Tiết lão đầu cách đó không xa, có quan hệ với Lâm Minhđều là Tiết lão đầu nói cho nàng biết.
– Khảo thí cốt linh là như thế, ta nghĩ hắn ở phương diện này không cần làm bộ.
Tiết lão đầu liếm liếm bờ môi, những năm gần đây hắn thấy chuyện kinh diễm trên người Lâm Minh quá nhiều, hắn cảm thấy không có gì đáng trách, bởi vì hắn chết lặng rồi.
Tô Nhã nhẹ hít một hơi, cảm giác không còn gì để nói.
Đột nhiên nàng cảm thấy lúc trước dùng ánh mắt nhìn thấy tiểu đệ đệ với Lâm Minh là chuyện buồn cười cỡ nào.
Trong trận pháp nổ tung quả thực như cuồng phong bạo vũ, căn bản không có dừng lại.
Trải qua nổ tung liên tục như vậy, trong lòng mỗi người đang đếm thầm, một nén nhang trôi qua đã nổ cả trăm lần rồi.
Ngay cả hung thú thực lực Giới Vương khủng bố ngay cả cuối cùng cũng bị nổ tung, nổ huyết nhục mơ hồ!
Nó phát ra từng tiếng gầm rú, lân phiến toàn thân bị hỏa diễm thôn phệ, đại lượng da thịt cũng cháy đen.
– Chẳng lẽ… Lâm Minh có thể thiêu đốt thái cổ hung thú này chết cháy?
Rất nhiều người nghĩ như vậy trong long, phòng ngự của thái cổ hung thú cũng không phải nhân loại có thể mô phỏng, dù là Thánh tộc luyện thể ở phương diện phòng ngự còn kém hung thú đấy.
Mà tình thế hiện tại Lâm Minh đã chứng minh một kết quả khủng khiếp.
Mà lúc này nổ tung lên tới hơn hai trăm lần.
Con hung thú Giới Vương kia đã bị đốt cháy không còn diện mạo, đại lượng xương cốt lộ ra ngoài và toàn thân cháy đen.
Rốt cục nó kêu rên một tiếng, lập tức ngã xuống trong ngọn lửa!
Sau đó tiếng nổ “Bồng” vang vọng, con hung thú này hóa thành hào quang biến mất.
Tới tận đây toàn bộ hung thú trong trận pháp biến mất, toàn bộ bị Lâm Minh dùng Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù tiêu diệt!
– Đáng sợ, hung thú Giới Vương còn bị giết chết! Đây chỉ là tứ phẩm thần văn phù nha!
Tuy Lâm Minh là dựa vào công kích liên tục làm được điểm này, nhưng dùng tứ phẩm thần văn phù tiêu diệt hung thú Giới Vương vẫn khiến người ta giật mình, dưới tình huống bình thường chỉ có lục phẩm thần văn phù mới có thể làm được điểm này.
Trong trận pháp tất cả hung thú biến mất, nhưng mà Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù trong tay Lâm Minh còn nổ hơn một trăm năm mươi lần, lúc này mới từ trong biển lửa hùng hực tan nát biến mất trong vô hình.
Đến tận đây khảo thí đã chấm dứt.
– Bốn trăm mười hai lần!
Sau khi hỏa diễm tiêu tán triệt để, có người sững sờ nói ra mấy chữ này, trong phòng khỏa thí thần văn phù quả thực như có đốt pháo.
Rất nhiều Thần Văn Sư đối mặt hầu kết đều co rúm lại, vốn bọn họ nghe thấy Lâm Minh chế tác Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù có thể liên tục sử dụng, nhưng tuyệt đối thật không ngờ có thể sử dụng hơn bốn trăm lần.
Hủy Diệt Hỏa Phù phẩm cấp chỉ là tứ phẩm thần văn phù đỉnh cấp, nếu như Lâm Minh chế tác Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù giá cả tương đương với bốn trăm Hủy Diệt Hỏa Phù, vậy thì Lâm Minh phát tài rồi.
Rất nhiều người đều ý thức được điểm này, Tô Nhã đương nhiên cũng không ngoại lệ, nàng thở dài một hơi, Tinh Cực Thiên Cung trước đó khảo thí chỉ sử dụng được hai ba trăm lần, hiển nhiên bởi vì Lâm Minh càng hiểu kết cấu Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù hơn mới có thể sử dụng tới ngoài bốn trăm lần.
– Không biết tổng bộ có kế hoạch phỏng chế như thế nào.
Tô Nhã nhìn thấy Lâm Minh từ trong trận pháp khảo thí đi xuống, mặt không đỏ, tim không nhảy, trong nội tâm không hiểu sinh ra dự cảm xấu, chỉ sợ cái Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù này không có đơn giản như vậy, Lâm Minh dám công khai phóng xuất nó ra ngoài, nó thật sự dễ dàng làm nhái như vậy sao?
– Lâm Minh… Thật không biết hắn ẩn tàng bao nhiêu?
Trong nội tâm Tô Nhã càng ngày càng kính sợ Lâm Minh, mà lúc này Lâm Minh nhe răng cười cười, hỏi:
– Chư vị, các ngươi có muốn mua Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù hay không? Ta chỉ thu điểm tích lũy, có thể một mình mua sắm, cũng có thể mua nhiều, người trả giá cao được!
Lâm Minh nói câu này toàn bộ Thần Văn Sư ở đây đều sững sờ lên…
…
Lúc này bên ngoài ức dặm, trong thần văn thất thất phẩm của Tinh Cực Thiên Cung…
Dật Lưu đại sư đang chiến đấu hăng hái với Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù trước mặt đã tiếp tục hai ngày một đêm.
Hai ngày một đêm này Dật Lưu đại sư không có nửa điểm nghỉ ngơi, hắn vẫn ngồi trên thần văn đìa không nhúc nhích, vận dụng các loại thủ đoạn phân tích một cái tứ phẩm thần văn phù!
Từ khi bắt đầu thì lơ đễnh, đến khi nhìn thấy thần văn phù kết cấu đặc thù thì bị hấp dẫn, lại qua hai ngày một đêm thăm dò thì sắc mặt của Dật Lưu đại sư càng ngày càng ngưng trọng.
Hắn rõ ràng cảm giác được Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù này phi thường khó giải quyết.
Nhưng mà càng khó giải quyết thứ mới kích thích ý chí chiến đấu của hắn, hắn tự cho rằng mình là người cao cấp nhất trong hắc ám Thần Văn Sư, trên thế giới này trừ thất phẩm thần văn phù, hắn trở ngại tu vị và phẩm cấp có hạn không có khả năng phá giải ra, tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm thần văn phù khác hắn không gì không phá được.
Đây là tín niệm của Dật Lưu.
Đây cũng là ngạo khí của hắn!
Nhưng mà bây giờ tứ phẩm thần văn phù này khiến Dật Lưu thất bại nhiều lần, lúc này ở trước mặt hắn là hai khối ngọc giản.
Trong hai khối ngọc giản này đều tràn ngập các loại quá trình suy tính, Dật Lưu dùng bí thuật truyền thừa và tìm hiểu kết cấu của phù văn, mỗi thời mỗi khắc đều phải tiến hành suy diễn tính toán.
Nhưng mà kết quả suy diễn tính toán ra lại làm cho Dật Lưu có cảm giác tương đối cổ quái, hắn không biết những kết quả này rốt cuộc có đúng không, dựa theo hắn tính toán và phỏng chết thàn văn phù lại có thể vẽ ra cái gì đây?