Giang Tuyết quả nhiên không có nuốt lời, phong Giang Nam làm Tả Thiên thừa, vị cực chúng thần, bất quá như trước đảm nhiệm Đô Thiên Chi Chủ, hữu danh vô thật, không để cho hắn chưởng binh, cũng không có cho hắn quyền lực cùng phạm vi thế lực càng lớn.
Quang Vũ Thần Đế vốn muốn phát động quần thần giám quan (*vạch tội) Giang Nam, thấy Giang Nam lúc này đã là Đông Cực thần triều Tả Thiên thừa, thừa tướng phụ tá Thần Đế, uy danh nhất thời vô lượng, cả triều văn võ đều là người một phương của Giang Nam, biết rõ giám quan cũng không có hiệu quả gì, chỉ phải thôi.
Mà Đại Thánh Vương mang theo phiếu nợ đi vào Đô Thiên thần giới, đòi hỏi đế thân, Thi Hiên Vi khóc sướt mướt, tìm cái chết, vị Thánh Vương này liền không đành lòng cưỡng ép đòi hỏi, lúng ta lúng túng nói:
– Đệ muội đừng khóc, việc này cũng không phải không thể thương nghị, đợi hiền đệ trở về ta cùng với hắn nói chuyện.
Mà Địa Ngục vạn giới, Sâm La ma đình trên Minh Hải, rất nhiều Ma Đế đến đây nghị sự.
– Đông Cực yêu nữ đã thành Thần Đế, tọa trấn thần triều, tu kiến La Thiên, tranh đoạt số mệnh Địa Ngục ta, để cho Địa Ngục ta lâm vào bên trong bị động.
Sâm La Ma Đế nhìn chung quanh một vòng, trầm giọng nói:
– Vốn là thời gian ở bên một phương chúng ta, kéo dài thời gian càng lâu, Minh Hải vạn ngục ấn uy năng liền càng lớn, đối phó chín lão quái vật Bổ Thiên kia liền càng có nắm chắc. Hôm nay La Thiên đoạt Thiên Đạo của Minh Hải vạn ngục ấn, phân đi số mệnh của Minh Hải vạn ngục ấn, khiến thời gian ở một phương bọn hắn, thời gian kéo dài càng lâu, liền đối với chúng ta càng bất lợi. Việc này đã không thể kéo dài xuống dưới, phải kết thúc! Hôm nay triệu tập chư vị đạo hữu đến đây, là thương nghị khi nào tận khởi đại quân, diệt đi Chư Thiên vạn giới.
– Lúc này tận khởi đại quân, cùng Chư Thiên vạn giới quyết chiến, chỉ sợ trong địa ngục ta cũng muốn tử thương vô số.
Ly Sửu Ma Đế cau mày nói:
– Chỉ sợ chúng ta cũng khó có thể bảo toàn bản thân, phải ở trong trường hạo kiếp này vẫn lạc mấy vị đạo hữu.
– Con đường thành tiên bản thân đã là như thế, không phải sinh là tử.
Hậu Thổ Phảng cũng đã chứng được Ma Đế vị, cười nói:
– Đông Cực yêu hồ rõ ràng thành công chứng đế, một lần hành động lật bàn, thật sự là vượt quá dự liệu của ta, chẳng qua hiện nay một phương Địa Ngục ta chiếm cứ thượng phong, tổng thể thực lực viễn siêu Chư Thiên vạn giới, mặc dù là Bổ Thiên Thần Nhân, cũng khó trốn uy năng của Minh Hải vạn ngục ấn. Một trận chiến này, hoàn toàn chính xác nên sớm không nên trễ.
Rất nhiều Ma Đế ngay ngắn nhìn về phía Sâm La Ma Đế nói:
– Vị tồn tại kia nói như thế nào?
– Vị tồn tại kia nói…
Sâm La Ma Đế đằng đằng sát khí, nhổ ra một chữ:
– Chiến!
– Vậy thì chiến!
Rất nhiều Ma Đế ngay ngắn quát lớn, sát khí xông thẳng lên trời!
Giang Nam ở bên trong La Thiên thần đình trú lưu bốn năm ngày, các hóa thân cũng lần lượt trở về, lại qua mấy ngày, Giang Tuyết sở định mười ngày chi kỳ đã tới, Giang Nam đứng ở trên La Thiên nhìn xa vũ trụ giao hòa chi địa, chỉ thấy một phương Địa Ngục còn không có động tĩnh, thầm nghĩ:
– Tỷ tỷ đoán chừng cũng là thuận miệng nói, xem ra Địa Ngục tạm thời là không thể nào đánh Chư Thiên vạn giới ta rồi…
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy vũ trụ giao hòa chi địa kia, trong cái khe cực lớn kia, đột nhiên từng chiếc từng chiếc Viễn Cổ ma hạm như là con kiến rậm rạp chằng chịt tuôn ra.
Phía trên những Viễn Cổ ma hạm đó, họng pháo mọc lên san sát như rừng, rậm rạp chằng chịt, đó là Diệt Thần Ma quang pháo chân chính, trong tay Tam Khuyết Phật Đà cũng có một ngụm Diệt Thần Ma quang pháo, Giang Nam đã từng mượn bảo vật này, một lần hành động nổ nát hai thái dương!